Và sứ điệp ngày lễ nầy muốn chuyển tải chính là đây:
Nếu có thể tóm gọn mọi ý nghĩa của ngày lễ hôm nay thành một từ thôi, thì chắc chắn Hội Thánh sẽ chọn từ “VUI”.
Thật vậy, ngay từ BĐ 1, Phụng Vụ đã mượn lời của ngôn sứ Sôphônia để nói lên niềm vui đặc biệt của Dân Chúa cùng với lý do cốt yếu của niềm vui nầy: “Hỡi thiếu nữ Israel, hãy cất tiêng ca ! Hỡi Israel hãy hoan hỉ ! Hỡi thiếu nữ Giêrusalem, hãy hân hoan và hãy nhảy mừng hết tâm hồn !....vì Vua Israel là Chúa ở giữa ngươi…”.
Và “Chúa ở giữa ngươi” cũng có nghĩa là Chúa đã “rút lại lời kết án…Chúa đã cảm động yêu thương ngươi…”, …
Nỗi buồn sâu to lớn nhất là nỗi buồn “Chúa không còn ở giữa ta”. Giuđa lặng lẽ bước đi trong đêm tối và đau buồn thắt cổ tự tử. Chúa đã đi khỏi cuộc đời của anh ta.
Chúa Giêsu đến, Ngài rao giảng điều quang trọng nhất và mạc khải điều quan trọng nhất: Thiên Chúa đã cắm lều và ở giữa nhân loại.
Mẹ Maria hôm nay vui nhất trong những người phụ nữ: Chúa ở trong cung lòng của Mẹ,
Bà Isave hôm nay vui nhất và cả nhà bà sẽ vang rộn tiếng ca tạ ơn Magnificat: “Mẹ Thiên Chúa đến viếng thăm…”
Và một trong những dấu hiệu rõ nét nhất để nhận ra Chúa đang hiện diện hôm nay giữa chúng ta, giữa cộng đoàn giáo họ, giữa các gia đình…đó chính là tình bác ái, huynh đệ, yêu thương và hiệp nhất: Ubi Caritas est, Ibi Deus est (Đâu có tình yêu thương ở đó có Đức Chúa Trời)…; và hôm nay, lời của Thánh Phaolô gởi giáo đoàn Rôma trong bài đọc 2 mà chúng ta vừa nghe, cũng xác minh điêu đó: “Anh em …hãy chê ghét điều ác, trìu mến điều lành. Hãy thương yêu nhau trong tình bác ái huynh đệ. Hãy nhân nhượng tôn kính nhau…Hãy chúc phúc chứ đừng chúc dữ. Hãy vui mừng với kẻ vui mừng và khóc lóc với kẻ khóc lóc…”
Và niềm vui đích thực luôn đòi hỏi phải sẻ chia. Mẹ Thăm Viếng cũng có nghĩa Mẹ đi sẻ chia niềm vui cho gia đình người chị họ Isave; và qua cuộc Thăm Viếng có một không hai nầy, Lời Chúa muốn muôn thế hệ Kitô hữu cùng lên đường thực thi những cuộc Thăm Viếng mới trong hành trình đức tin của mình, như cách cảm nhận của bài thơ mang tựa đề: Mẹ đến nhé, tiện đường mà, con mãi đợi:
Mẹ ơi !
Con vừa thấy dáng Mẹ băng qua,
Mà bước chân như là đang “vội vã”?
Cũng phải thôi, vì con đường xa quá,
Tận trên quê bắc xuôi về núi nam.
Thân gái dặm trường, nắng gió miên man,
Chỉ với túi hành trang: niềm vui chia sẻ !
Nhà con ở sát nhà cô I-sa-ve, đó Mẹ !
Tiện đường mà, xin Mẹ ghé đến thăm.
Rồi con sẽ đưa Mẹ qua nhiều địa chỉ xa xăm.
Để Mẹ sẻ chia niềm vui ơn cứu độ !
Nhiều lắm Mẹ ơi ! Còn biết bao nhiêu căn hộ,
Quanh năm suốt tháng đóng cửa cài then,
Chẳng bạn bè chẳng quyến thuộc, thân quen,
Ôm nổi đau của khổ nghèo, cô đơn tăm tối !
Mái nhà kia,
con cái đi hoang xa đường lạc lối,
Vợ chồng đang tính chuyện đường ai nấy đi.
Ở xóm bên kia, 3 mẹ con vừa mới mất tức thì,
Bị xe tông trên đường thăm chồng đang nằm viện !
Mẹ chắc phải ghé thăm
khu nhà trọ công nhân bên kia đường tai tiếng,
Nhiều cô gái chẳng nhận được chút tình yêu,
Buông thả cuộc đời nắng sớm mưa chiều,
Tương lai chỉ có một nỗi buồn lai láng !
Ở xóm dưới kia có ông già mù cùng đôi chân nạng,
Nghe đâu là chiến sĩ của một thời lửa đạn điêu linh.
Bên này đường có đôi vợ chồng trẻ và em bé mới sinh,
Mà khổ quá, cả hai đang trong thời thất nghiệp !
Còn nữa Mẹ ơi, biết bao nhiêu mảnh đời oan nghiệt,
Bạo lực gia đình, tan nát rẽ chia,
Góa bụa, mồ côi, nước mắt đầm đìa…
Bóng tối dâng tràn, nụ cười xa vắng !
Mẹ đến đi, xin thêm một lần thăm viếng,
Quà tặng từ trời, Magnificat trao ban.
Tình yêu thương, ơn cứu độ tuôn tràn.
Mẹ đến nhé, tiện đường mà, con mãi đợi !
Ngày nay trên trời, Mẹ vẫn đồng hành và thăm viếng để chúng ta tìm lại ơn cứu độ ! Và cũng từ ý nghĩa đó làm tôi chợt nhớ tới câu chuyện “Những tấm hình của Mẹ”, một câu chuyện về bà mẹ Maria và cô con gái Christiana ở Brasil :….Bà mẹ đi tìm con bằng cách dán khắp nơi tấm hình của mình với dòng chữ phía sau: “Dù con đã làm gì đi nữa, hay con đã trở thành gì, không thành vấn đề. Hãy trở về với mẹ”. Nhờ nhận ra tấm hình của mẹ với dòng chữ khoan nhân như thế, Christiana đã hồi tâm trở về với mẹ sau một cuộc đời phóng túng…
Chính vì thế, lễ Mẹ Thăm Viếng hôm nay lại mở ra cho chúng ta chiều kích của một “Cuộc Thăm viếng Mới”. Mẹ lại đến chia sẻ niềm vui ơn cứu độ và hy vọng phục sinh cho “con cháu E-và” đang dập vùi trong “chốn khách đày, nơi khóc lóc” (Kinh Lạy nữ Vương), và cũng lại một lần nữa gọi mời con cái Mẹ tiếp tục lên đường với Mẹ để mở ra những cuộc “thăm viếng khác” đến muôn vạn mái nhà, đến trăm nghìn địa chỉ, nhất là những địa chỉ tối tăm, đói khổ, tật bệnh, lầm lạc…đang cần bừng sáng lên những lời tin yêu Magnificat: “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa. Thần trí tôi hớn hở reo mừng trong Chúa Đấng cứu chuộc tôi…”.
Xin cho mỗi người chúng ta, qua ngày lễ hôm nay, nhờ lời chuyển cầu của Mẹ Maria Thăm Viếng, nhận được niềm vui luôn có Chúa hiện diện và viếng thăm; và ước mong sao mỗi người sẽ trở thành những vị tông đồ mang Chúa Giêsu đến với các căn hộ, gia đình chưa nhận biết Chúa, để một ngày không xa, cộng đoàn chúng ta, xung quanh chúng ta… có thêm được những lời ca khen Magnificat, nhiều tâm hồn tin yêu và đón nhận Chúa. Amen.
Giuse Trương Đình Hiền