70. CÂU ĐỐI Ở CỔNG VƯỜN
Tương Bá Sinh sau khi bị miễn chức chức thì trở về quê, xây dựng một hoa viên đẹp đẽ khác thường.
Hoa viên khánh thành xong, có người viết một bức đối liễn len lén dán trên cổng:
- “Làm thành nhà cửa đông ngã tây nghiêng, ăn hết của đút lót phá pháp luật”.
Tương Bá Sinh nhìn thấy thì rất là bối rối.
(Đồng Âm Thanh Thoại)
Suy tư 70:
Đến tuổi hưu thì phải về hưu, nhưng có người về hưu thì sống quảng đời còn lại sung sướng, và có người về hưu thì lại cô đơn, nghèo nàn.
Về hưu mà sung sướng thì đa phần là các quan, quan to quan nhỏ, nhưng cái sung sướng của họ thì người đời bĩu môi, vì họ bòn mót ăn tiền của bá tánh và của chính phủ khi còn tại chức; về hưu mà nghèo khó cô đơn thì đa phần là các linh mục, nhất là các linh mục địa phận (triều), bởi vì các ngài không tích trữ gì cho mình cả, nhưng cái nghèo của các ngài là cái nghèo hạnh phúc vì suốt đời theo Chúa, dưới con mắt người đời thì các ngài rất cô đơn, nhưng thật ra các ngài rất vui vẻ vì có Chúa làm bạn và là gia nghiệp của các ngài...
Người tham lam, hối lộ, thụt két để tích trữ khi về hưu là bởi vì họ không có đức tin, không biết Thiên Chúa là ai cả; trái lại người có đức tin và biết Thiên Chúa là ai, thì họ không tích trữ của cải đời này, nhưng tích trữ sự thanh liêm, công bằng chính trực, để được sung sướng sau khi về hưu dài hạn trong Nước Trời.
Khôn ngoan của các linh mục là ở đó: tích cực chu toàn bổn phận trong hiện tại, và phó thác tương lai (về hưu) trong sự quan phòng của Thiên Chúa.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)
---------
http://www.vietcatholic.org
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://nhantai.info
Tương Bá Sinh sau khi bị miễn chức chức thì trở về quê, xây dựng một hoa viên đẹp đẽ khác thường.
Hoa viên khánh thành xong, có người viết một bức đối liễn len lén dán trên cổng:
- “Làm thành nhà cửa đông ngã tây nghiêng, ăn hết của đút lót phá pháp luật”.
Tương Bá Sinh nhìn thấy thì rất là bối rối.
(Đồng Âm Thanh Thoại)
Suy tư 70:
Đến tuổi hưu thì phải về hưu, nhưng có người về hưu thì sống quảng đời còn lại sung sướng, và có người về hưu thì lại cô đơn, nghèo nàn.
Về hưu mà sung sướng thì đa phần là các quan, quan to quan nhỏ, nhưng cái sung sướng của họ thì người đời bĩu môi, vì họ bòn mót ăn tiền của bá tánh và của chính phủ khi còn tại chức; về hưu mà nghèo khó cô đơn thì đa phần là các linh mục, nhất là các linh mục địa phận (triều), bởi vì các ngài không tích trữ gì cho mình cả, nhưng cái nghèo của các ngài là cái nghèo hạnh phúc vì suốt đời theo Chúa, dưới con mắt người đời thì các ngài rất cô đơn, nhưng thật ra các ngài rất vui vẻ vì có Chúa làm bạn và là gia nghiệp của các ngài...
Người tham lam, hối lộ, thụt két để tích trữ khi về hưu là bởi vì họ không có đức tin, không biết Thiên Chúa là ai cả; trái lại người có đức tin và biết Thiên Chúa là ai, thì họ không tích trữ của cải đời này, nhưng tích trữ sự thanh liêm, công bằng chính trực, để được sung sướng sau khi về hưu dài hạn trong Nước Trời.
Khôn ngoan của các linh mục là ở đó: tích cực chu toàn bổn phận trong hiện tại, và phó thác tương lai (về hưu) trong sự quan phòng của Thiên Chúa.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)
---------
http://www.vietcatholic.org
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://nhantai.info