71. BA HOA KHOE GIÀU SANG

Có một người có tính hay khoe giàu sang nhưng gia đính hắn ta lại rất nghèo, khách đến thăm mà ngay cả bình trà cũng không có để mời khách uống nước.

Một hôm, có khách đến, hắn ta giả bộ lớn tiếng kêu:

- “Đem trà lên.”

Hắn gọi nhiều lần mà không thấy đầy tớ đi ra, bà vợ không biết làm sao cả nên tự mình đem ấm trà ra. Hắn ta nhìn thấy nên rất xấu hổ bèn nói với vợ:

- “Chồng của mày đi đâu rồi?”

Trả lời:

- “Đi dân công rồi”.

Hỏi:

- “Tại sao chưa trở về?”

Đáp:

- “Người không trở về nhưng hồn thì đã về”.

Hỏi:

- “Hồn ở đâu?”

Đáp:

- “Ngồi ở đây, đang ba hoa khoác lác khoe khoang sự giàu sang của mình đó”.

(Tiếu lâm quảng ký)

Suy tư 71:

Vì thích khoe khoang sự giàu có –dù nghèo mạt rệp- và vì sĩ diện nên trước mặt khách mà coi vợ mình là đầy tớ thì quả là hết thuốc chữa, những con người này dù chết xuống âm ty vẫn không thể quên mơ ước giàu sang.

Có một vài người Ki-tô hữu cũng như thế: mơ ước giàu có đến nỗi coi Thiên Chúa như là tên đầy tớ, cầu xin cái này không được thì trách Chúa, cầu ước cái nọ không xong thì dọa bỏ đạo, và rồi cuộc sống của họ cứ ươn ươn dở dở không ra cái gì cả, làm trò cười cho người khác và làm gương xấu cho trẻ em.

Đức Chúa Giê-su dạy chúng ta rằng: “Phúc cho những ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ”(Mt 5,3).

“tai họa cho những ai lòng luôn ao ước được giàu có để sống hưởng thụ của cải vật chất cho sướng thân”, lời này không phải của Đức Chúa Giê-su, mà là lời của Bác Tài nói.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


----------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info