Đức Cha Peter Forsyth Christensen, Giám Mục giáo phận Boise ở Idaho đã lên tiếng thỉnh cầu việc bãi bỏ án tử hình. Ngài đưa ra lập trường trên sau khi tiểu bang Idaho sẵn sàng cho phép các đội xử bắn hành quyết các tù nhân bị kết án khi tiểu bang không thể có thuốc tiêm gây chết người, theo một dự luật mà Cơ quan Lập pháp đã thông qua hôm thứ Hai với rất nhiều phiếu chống.

Các đội xử bắn sẽ chỉ được sử dụng nếu tiểu bang không thể có được các loại thuốc cần thiết để tiêm thuốc độc — và một tử tù đã bị hoãn thi hành án theo lịch trình nhiều lần vì khan hiếm thuốc.

Động thái của các nhà lập pháp Idaho phù hợp với động thái của các bang khác trong những năm gần đây đã hồi sinh các phương pháp hành quyết cũ vì khó khăn trong việc mua thuốc cần thiết cho các chương trình tiêm thuốc độc lâu đời. Các công ty dược phẩm ngày càng cấm những kẻ hành quyết sử dụng thuốc của họ, nói rằng chúng dùng để cứu mạng sống chứ không phải lấy đi.

Thống đốc Idaho Brad Little đã lên tiếng ủng hộ án tử hình nhưng nhìn chung không bình luận về luật trước khi ông ký hoặc phủ quyết.

Chỉ có Mississippi, Utah, Oklahoma và South Carolina hiện có luật cho phép xử bắn nếu các phương pháp hành quyết khác không có sẵn, theo Trung tâm Thông tin Tử hình. Luật của Nam Carolina đang bị đình trệ trong khi chờ kết quả của một thách thức pháp lý.

Một số bang bắt đầu tân trang lại ghế điện để dự phòng khi không có thuốc gây chết người. Những tiểu bang khác đã xem xét — và đôi khi, đã sử dụng — các phương pháp thực thi phần lớn chưa được kiểm chứng. Vào năm 2018, Nevada đã hành quyết Carey Dean Moore bằng một sự kết hợp thuốc chưa từng được thử trước đây bao gồm fentanyl opioid tổng hợp cực mạnh. Alabama đã xây dựng một hệ thống hành quyết sử dụng khí nitrô để gây ra tình trạng thiếu oxy, nhưng nó vẫn chưa được sử dụng.

Trong đợt hành quyết lịch sử gồm 13 người, chính phủ liên bang đã chọn dùng thuốc an thần pentobarbital để thay thế cho các loại thuốc gây chết người được sử dụng trong những năm 2000. Một số luật sư của các tù nhân liên bang cuối cùng đã bị xử tử đã lập luận trước tòa rằng các đội xử bắn thực sự sẽ nhanh hơn và ít gây đau đớn hơn so với pentobarbital, thứ mà họ cho rằng gây ra cảm giác giống như chết đuối.

Tuy nhiên, trong một hồ sơ năm 2019, các luật sư Hoa Kỳ đã trích dẫn một chuyên gia nói rằng một người bị bắn bởi đội xử bắn có thể vẫn tỉnh táo trong 10 giây và điều đó sẽ “rất đau đớn, đặc biệt liên quan đến việc gãy xương và tổn thương tủy sống”.

Bộ Trưởng Tư Pháp Merrick Garland, đã ra lệnh tạm dừng các vụ hành quyết liên bang vào năm 2021 trong khi Bộ Tư pháp xem xét các giao thức. Garland không cho biết lệnh cấm sẽ kéo dài bao lâu.

Thượng nghị sĩ Idaho Doug Ricks, người đồng tài trợ cho dự luật xử bắn của bang đó, đã nói với các thượng nghị sĩ đồng nghiệp của mình hôm thứ Hai rằng khó khăn của bang trong việc tìm kiếm thuốc tiêm gây chết người có thể tiếp tục “vô thời hạn” và ông tin rằng cái chết bằng cách xử bắn là “nhân đạo.”

Kể từ khi ra mắt Sách Giáo Lý Công Giáo, không có vấn đề nào gây nhiều cảm xúc cho bằng vấn đề án tử hình. Điều răn thứ năm lại chẳng cấm giết người đó sao? Thế còn chuyện tự vệ thì sao? “Ai bảo vệ mạng sống mình thì không mắc tội giết người, kể cả khi bó buộc phải giáng một ngọn đòn chí tử vào kẻ tấn công” (số 2264). Theo thánh Tôma Aquinô, “Nếu ai bảo vệ mạng sống mình mà sử dụng bạo lực quá mức cần thiết, thì hành vi này là bất hợp pháp. Còn nếu người đó đẩy lui bạo lực cách chừng mực, thì đó là tự vệ hợp pháp”.

Sự bảo vệ hợp pháp như thế, trong trường hợp liên quan đến gia đình mình hoặc công ích của quốc gia, thì “không những là một quyền, mà còn là bổn phận quan trọng của người có trách nhiệm về sự sống của những người khác” (số 2265). Điều này có thể dẫn đến cả việc “bảo vệ hợp pháp bằng sức mạnh quân sự” (số 2309).

Vậy, việc bảo vệ công ích có thể đi xa đến mức thiết lập án tử hình không? Đó là điều mà Sách Giáo Lý nói tới: “Giáo huấn truyền thống của Hội Thánh, sau khi đã xác minh đầy đủ căn tính và trách nhiệm của phạm nhân, không loại trừ việc kết án tử hình, nếu đây là con đường khả thi duy nhất để bảo vệ hữu hiệu mạng sống con người khỏi bị xâm phạm cách bất công” (số 2267). Tuy nhiên, đừng quên rằng ngay sau khẳng định này, Sách Giáo Lý viết: “Nếu các phương tiện không đổ máu đã đủ để bảo vệ… thì nhà cầm quyền chỉ nên dùng những phương tiện này nếu chúng đáp ứng tốt hơn cho những hoàn cảnh cụ thể của công ích và phù hợp hơn với phẩm giá của nhân vị” (số 2267).

Trong thông điệp Tin Mừng sự sống, Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II còn đi xa hơn, và Sách Giáo Lý cũng lấy lại lập trường của ngài: “Trong thời đại chúng ta, vì Nhà Nước có nhiều khả năng để chế ngự tội ác cách hữu hiệu, làm cho kẻ đã phạm tội không còn khả năng tác hại, mà không tước đoạt cách vĩnh viễn khả năng chuộc tội của họ, nên những trường hợp tuyệt đối cần thiết phải khử trừ phạm nhân, từ nay sẽ rất hiếm, nếu không muốn nói là trong thực tế không còn nữa” (số 2267). Thánh Gioan Phaolô II còn viết thêm: “Về vấn đề này, cả trong Giáo Hội cũng như ngoài xã hội dân sự, ngày càng gia tăng khuynh hướng yêu cầu giới hạn án tử hình, kể cả bãi bỏ hoàn toàn” (Tin Mừng sự sống, số 56).

Phải chăng đó là tiếng nói phủ nhận dứt khoát án tử hình? Trong ấn bản La Tinh của Sách Giáo Lý, xuất bản vào ngày 8 tháng 9 năm 1997, những ghi nhận của Thánh Gioan Phaolô II đã được thêm vào. Trong thực tế, nhiều lần Thánh Gioan Phaolô II công khai chống lại việc áp dụng án tử hình, và xin tha cho những người bị kết án tử. Hội Thánh biết rằng tội ác sẽ còn xảy ra bao lâu người ta lấy bạo lực đáp lại bạo lực và bao lâu tình yêu tha nhân – nhất là yêu thương đối phương – chưa được thực hiện. Trong ánh sáng của Tin Mừng, Hội Thánh sẽ tiếp tục loan báo tình yêu thương đối phương như Chúa Giêsu đã dạy, và nói “Không” với án tử hình.
Source:AP