VÌ SAO CHÚNG TA THẤT VỌNG
CHÚA NHẬT XX THƯỜNG NIÊN NĂM A
Lạnh lùng, cứng cỏi, nhẫn tâm! Đó là những từ ngữ mà người đọc có thể dễ dàng buông trên môi khi đọc nội dung câu chuyện Tin Mừng hôm nay. Sao Chúa Giêsu lại có thể làm ngơ trước một lời cầu xin không chỉ tha thiết, khẩn thiết mà còn là lời cầu nguyện trong sự thâm tín, trong thái độ hiền lành, trong một cõi tâm chân chính?
Hơn thế, Hôm nay Chúa chính thức đến với dân ngoại! Chúa đã thật sự giẫm chân trên miền đất của kẻ ngoại. Người phụ nữ xứ Canaan đang van nài Chúa đúng thật là phụ nữ ngoại giáo.
Đã ở trong vùng của người ngoại, sao lại kỳ thị người ngoại? Người Do thái khinh dể dân ngoại, đó là chuyện của họ. Nhưng Chúa là Chúa. Chúa đến với con người, Chúa đi tìm con người, Chúa muốn con người đón nhận và thờ lạy Chúa, sao Chúa còn kỳ thị? Đã có thái độ kỳ thị, thì còn muốn con người quy phục Chúa để làm gì?
Người phụ nữ ngoại đạo dám đến xin phép lạ cho con mình. Đó đã là một nỗ lực lớn. Bà dư biết, người Do Thái không bao giờ muốn có mối liên hệ với người ngoại, càng không bao giờ muốn tiếp xúc với kẻ vừa ngoại giáo, vừa phụ nữ như bà.
Đàng khác, bà cũng dư biết Chúa là người Do thái, vậy mà bà vẫn muốn đến với Chúa. Chắc chắn, lý do lớn nhất thúc đẩy bà là tình mẹ. Nhưng trong thái độ, cách cư xử vừa nhịn nhục, vừa khôn ngoan, vừa chịu lụy, vừa khéo léo còn cho thấy, bà không đặt Chúa đứng chung hàng ngũ với mọi người Do thái.
Chắc chắn, bà tin Chúa phải có điều gì trổi vượt, phải là người hiểu biết, người thấu suốt và cảm thông để bà đặt lòng tin, đặt niềm hy vọng. Một khi người phụ nữ dám vượt hết mọi rào cản để đến với Chúa, chắc chắn đó không chỉ là nỗ lực của bản thân, mà còn là sự mong mỏi lớn đi liền với lòng tin lớn.
Nhưng thật bất ngờ, thậm chí "sốc" khi thái độ của Chúa là thái độ từ chối quyết liệt. Từ chối bằng im lặng. Từ chối thẳng thừng bằng lời nói: "Thầy chỉ được sai đến với những con chiên lạc của nhà Israel thôi". Và nặng nề đến mức tàn nhẫn: "Không được lấy bánh của con cái mà ném cho lũ chó con".
Nhưng hình ảnh người phụ nữ thật đẹp. Bà chấp nhận tất cả những thử thách. Bà đối đáp vừa khiêm tốn, vừa đáng thương nhưng không kém thông minh: “Thưa Ngài, đúng thế, nhưng mà lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống”. Hình ảnh đẹp của bà đã khiến Chúa bật thốt lời khen ngợi: "Bà có lòng tin mạnh", Chúa đã chữa lành cho con gái bà, do đó "bà muốn sao thì được vậy".
Thật là khiêm tốn, nhưng cũng đầy tin tưởng. Thật bất ngờ mà cũng thật đẹp đẽ. Từ cuộc gặp gỡ giữa Chúa và người đàn bà ngoại đạo, cho ta bài học nhận diện lại đức tin và tương quan của mình với Chúa.
Hóa ra điều quan trọng không nằm ở phía Thiên Chúa, nhưng nằm ở phía chúng ta. Thiên Chúa muôn đời vẫn thế, vẫn hằng yêu thương trong một tình yêu rất đỗi quan phòng. Chỉ có ta và lòng tin của ta mới là vấn đề. Ta có tin Chúa hay không? Đức tin của ta mạnh đến mức độ nào? Thiên Chúa có thật là Đấng mà lòng ta tuyệt đối tôn thờ?
Hóa ra Thiên Chúa không im lặng. Thiên Chúa không nhẫn tâm. Lẽ nào một Thiên Chúa vì yêu đã tự nguyện thành người, chịu đau khổ để chia sớt nỗi khổ của nhân loại, lại làm ngơ khi nhân loại kêu nài?
Xin đừng phàn nàn, đừng trách móc Thiên Chúa, mà hãy tự nhìn lại mình, tự nhìn lại đức tin của mình xem nó đang ở mức độ nào?
Những lúc bị nhấn chìm trong thử thách, ta có còn tin Chúa hay không? Những lúc như phải đi trong cả cánh rừng đêm tối, ta có thật sự để ánh sáng đức tin chiếu dọi giúp bản thân can đảm, sáng suốt mà nhận ra đâu là đường phải đi, đâu hướng để nhắm đến không, hay chỉ biết than thân và trách móc Chúa?
Hãy nhìn lại mình, đừng vội nghi nan về lòng yêu thương, về sự đỡ nang của Thiên Chúa. Không sợ Thiên Chúa làm ngơ, không sợ Thiên Chúa im lặng, mà chỉ sợ lòng ta không còn ở lại với Chúa, sợ đức tin của ta lung lay. Xin đừng bao giờ đổ ngược cho Thiên Chúa, mà hãy đấm vào ngực mình mà than rằng “lỗi tại tôi, lỗi tại tôi, lỗi tại tôi mọi đàng” thì mới chính xác.
Hình ảnh khiêm nhu của người đàn bà ngoại đạo trong Tin Mừng dạy ta phải hết sức kiên trì, hết sức khiêm nhường, hết sức tin tưởng trong khi khẩn nài lòng thương xót của Chúa.
Hãy nhớ, lời cầu nguyện xuất phát từ trái tim chân thành và tình yêu mến thiết tha chắc chắn sẽ được Chúa nhận lời. Hãy luôn tin tưởng Thiên Chúa là Cha nhân hậu. Thiên Chúa chỉ muốn những điều tốt và ích lợi lâu dài cho con người mà thôi.