Tìm đến với Chúa trong Mùa Phục Sinh.
Mới đây, Vietcatholic đã đưa tin rằng số người Trung Hoa được rửa tội vào Mùa Phục Sinh này đông hơn những năm trước. Đó là một tin vui. Đã hơn nửa thế kỷ, người Trung Hoa phải sống dưới một chế độ tôn thờ chủ nghĩa vô thần, đàn áp, cực đoan, và điều mà vài chế độ tương tự còn sót lại trên thế giới gọi là duy ý chí. Chính sự cực đoan duy ý chí đã đưa dân tộc họ đến chỗ đói nghèo trong nhiều thập niên. Trong bối cảnh này, người dân càng khó khăn thêm trong việc tìm về với các tôn giáo.
Thế rồi họ tỉnh ngộ, phải mở cửa ra với thế giới văn minh bên ngoài. Cái gọi là ‘chủ nghĩa’ của họ chỉ còn là một bóng mờ vì nguyên tắc cơ bản của chủ nghĩa đó không còn nữa. Đất nước Trung Hoa nhờ vậy mà phát triển nhanh, đời sống người dân được cải thiện nhiều, tuy vẫn còn nhiều chênh lệch, vẫn còn nghèo khó, nhất là ở miền nông thôn.
Khi mà người dân có cuộc sống vật chất khá hơn, có sự giáo dục tốt hơn, và quan trọng là họ được nhìn thấy phần nào cuộc sống văn minh của thế giới bên ngoài, thì cũng là lúc họ nhìn quanh mình, đánh giá chính mình, và đi tìm một điều gì có ý nghĩa hơn cho cuộc sống của mình. Điều có ý nghĩa đó chính là ánh sáng tâm linh, cao cả hơn cuộc sống trần tục của mình.
Vài chục ngàn người được rửa tội trong Mùa Phục Sinh này chỉ là một con số khiêm nhượng so với số dân hơn 1 tỉ của đất nước Trung Hoa rộng lớn. Thế nhưng trong hoàn cảnh của một đất nước chưa thực sự mở, nhất là đối với tôn giáo, thì đó là một điều đáng khích lệ. Điều đáng khích lệ hơn có lẽ là phần lớn những người đến với Chúa trong đợt này là những người đã trưởng thành, có học vấn cao hoặc tương đối cao, có nghĩa là họ đã suy nghĩ chín chắn trước khi họ có quyết định.
Nói đến suy nghĩ chín chắn trước khi quyết định tìm đến với Chúa, tôi xin thuật lại hầu quý vị một trường hợp trong Cộng đoàn tôi nhân Mùa Phục Sinh năm nay: Một cụ ông 85 tuổi được rửa tội.
Cách đây khoảng một năm, tôi có dịp đi dự lễ tang của một cụ bà 84 tuổi. Tôi chưa từng quen biết cụ hoặc gia đình cụ nhưng nghĩ rằng trên quê hương thứ hai này, chúng ta tìm đến với nhau khi có dịp là một điều nên làm thôi, nhất là khi chúng ta chia tay với một người trở về cõi vĩnh hằng. Thế rồi tôi được nghe nói về cụ, một người con mới của đại gia đình con cái Chúa. Tôi được nghe nói rằng trong gia đình cụ, có người đã trở về với Chúa trước đó, nhưng hai cụ vẫn chưa trở về vì quan niệm rằng đạo nào cũng là đạo, miễn là mình làm điều lành, tránh điều ác, và cuộc sống của hai cụ là một cuộc sống tốt lành, gương mẫu. Thế là đủ. Và rồi cụ bà lâm trọng bệnh. Trong những ngày cuối cùng, cụ bỗng mơ thấy những người mà cụ thấy như thân quen. Cụ kể lại và mô tả cho các cháu của cụ vào thăm cụ, những người này đã được chịu phép rửa. Các cháu của cụ giải thích cho cụ đó là hình ảnh của Thiên Chúa, chắc Thiên Chúa muốn cụ trở về với Ngài. Và cụ đã quyết định xin LM tuyên úy Mỹ của bệnh viện làm phép rửa cho cụ, để rồi gia đình xin làm lễ tang cho cụ tại nhà thờ Cộng đoàn Đức Mẹ La Vang chúng tôi.
Khi cụ ông bước lên trước cung thánh nói lời cám ơn LM quản nhiệm cũng như những người có mặt trong buổi lễ tang của cụ bà, tôi được nghe rằng cụ ông vẫn chưa quyết định làm con cái Chúa. Và thật là bất ngờ và cảm động khi tôi nghe tên cụ và trông thấy cụ được con cháu dìu lên hàng ghế dự tòng, chờ được làm phép rửa trong Mùa Phục Sinh năm nay.
Tôi tin rằng tôn giáo nào cũng dạy người ta làm lành tránh dữ, chỉ có người ta làm sai đi mà thôi. Đối với chúng ta, chúng ta tin thờ Thiên Chúa, chúng ta tin rằng Thiên Chúa tạo ra muôn loài, muôn vật, mà loài người là sinh vật cao cấp nhất được Thiên Chúa ban cho quyền tự do sống, kể cả tự do theo Chúa hay không theo Chúa. Tôi cũng tin rằng vì Thiên Chúa tạo nên loài người nên Thiên Chúa luôn quan phòng đến tất cả mọi người, để rồi khi những ai chưa theo Chúa nhận ra rằng có một Đấng luôn thương yêu mình, luôn trìu mến mình, luôn chờ mình trở lại, thì họ sẵn sàng ngả vào vòng tay Thiên Chúa để được thương yêu, để được trìu mến.
Tôi nghĩ rằng bằng cách trở về với Thiên Chúa, những con cái mới của Chúa, những kẻ đến sau này, đã trả công cho Thiên Chúa, cái công đã quan phòng đến họ trên suốt con đường đời của họ, đã chờ đợi họ trở lại cho đến ngày hôm nay.
Mới đây, Vietcatholic đã đưa tin rằng số người Trung Hoa được rửa tội vào Mùa Phục Sinh này đông hơn những năm trước. Đó là một tin vui. Đã hơn nửa thế kỷ, người Trung Hoa phải sống dưới một chế độ tôn thờ chủ nghĩa vô thần, đàn áp, cực đoan, và điều mà vài chế độ tương tự còn sót lại trên thế giới gọi là duy ý chí. Chính sự cực đoan duy ý chí đã đưa dân tộc họ đến chỗ đói nghèo trong nhiều thập niên. Trong bối cảnh này, người dân càng khó khăn thêm trong việc tìm về với các tôn giáo.
Thế rồi họ tỉnh ngộ, phải mở cửa ra với thế giới văn minh bên ngoài. Cái gọi là ‘chủ nghĩa’ của họ chỉ còn là một bóng mờ vì nguyên tắc cơ bản của chủ nghĩa đó không còn nữa. Đất nước Trung Hoa nhờ vậy mà phát triển nhanh, đời sống người dân được cải thiện nhiều, tuy vẫn còn nhiều chênh lệch, vẫn còn nghèo khó, nhất là ở miền nông thôn.
Khi mà người dân có cuộc sống vật chất khá hơn, có sự giáo dục tốt hơn, và quan trọng là họ được nhìn thấy phần nào cuộc sống văn minh của thế giới bên ngoài, thì cũng là lúc họ nhìn quanh mình, đánh giá chính mình, và đi tìm một điều gì có ý nghĩa hơn cho cuộc sống của mình. Điều có ý nghĩa đó chính là ánh sáng tâm linh, cao cả hơn cuộc sống trần tục của mình.
Vài chục ngàn người được rửa tội trong Mùa Phục Sinh này chỉ là một con số khiêm nhượng so với số dân hơn 1 tỉ của đất nước Trung Hoa rộng lớn. Thế nhưng trong hoàn cảnh của một đất nước chưa thực sự mở, nhất là đối với tôn giáo, thì đó là một điều đáng khích lệ. Điều đáng khích lệ hơn có lẽ là phần lớn những người đến với Chúa trong đợt này là những người đã trưởng thành, có học vấn cao hoặc tương đối cao, có nghĩa là họ đã suy nghĩ chín chắn trước khi họ có quyết định.
Nói đến suy nghĩ chín chắn trước khi quyết định tìm đến với Chúa, tôi xin thuật lại hầu quý vị một trường hợp trong Cộng đoàn tôi nhân Mùa Phục Sinh năm nay: Một cụ ông 85 tuổi được rửa tội.
Cách đây khoảng một năm, tôi có dịp đi dự lễ tang của một cụ bà 84 tuổi. Tôi chưa từng quen biết cụ hoặc gia đình cụ nhưng nghĩ rằng trên quê hương thứ hai này, chúng ta tìm đến với nhau khi có dịp là một điều nên làm thôi, nhất là khi chúng ta chia tay với một người trở về cõi vĩnh hằng. Thế rồi tôi được nghe nói về cụ, một người con mới của đại gia đình con cái Chúa. Tôi được nghe nói rằng trong gia đình cụ, có người đã trở về với Chúa trước đó, nhưng hai cụ vẫn chưa trở về vì quan niệm rằng đạo nào cũng là đạo, miễn là mình làm điều lành, tránh điều ác, và cuộc sống của hai cụ là một cuộc sống tốt lành, gương mẫu. Thế là đủ. Và rồi cụ bà lâm trọng bệnh. Trong những ngày cuối cùng, cụ bỗng mơ thấy những người mà cụ thấy như thân quen. Cụ kể lại và mô tả cho các cháu của cụ vào thăm cụ, những người này đã được chịu phép rửa. Các cháu của cụ giải thích cho cụ đó là hình ảnh của Thiên Chúa, chắc Thiên Chúa muốn cụ trở về với Ngài. Và cụ đã quyết định xin LM tuyên úy Mỹ của bệnh viện làm phép rửa cho cụ, để rồi gia đình xin làm lễ tang cho cụ tại nhà thờ Cộng đoàn Đức Mẹ La Vang chúng tôi.
Khi cụ ông bước lên trước cung thánh nói lời cám ơn LM quản nhiệm cũng như những người có mặt trong buổi lễ tang của cụ bà, tôi được nghe rằng cụ ông vẫn chưa quyết định làm con cái Chúa. Và thật là bất ngờ và cảm động khi tôi nghe tên cụ và trông thấy cụ được con cháu dìu lên hàng ghế dự tòng, chờ được làm phép rửa trong Mùa Phục Sinh năm nay.
Tôi tin rằng tôn giáo nào cũng dạy người ta làm lành tránh dữ, chỉ có người ta làm sai đi mà thôi. Đối với chúng ta, chúng ta tin thờ Thiên Chúa, chúng ta tin rằng Thiên Chúa tạo ra muôn loài, muôn vật, mà loài người là sinh vật cao cấp nhất được Thiên Chúa ban cho quyền tự do sống, kể cả tự do theo Chúa hay không theo Chúa. Tôi cũng tin rằng vì Thiên Chúa tạo nên loài người nên Thiên Chúa luôn quan phòng đến tất cả mọi người, để rồi khi những ai chưa theo Chúa nhận ra rằng có một Đấng luôn thương yêu mình, luôn trìu mến mình, luôn chờ mình trở lại, thì họ sẵn sàng ngả vào vòng tay Thiên Chúa để được thương yêu, để được trìu mến.
Tôi nghĩ rằng bằng cách trở về với Thiên Chúa, những con cái mới của Chúa, những kẻ đến sau này, đã trả công cho Thiên Chúa, cái công đã quan phòng đến họ trên suốt con đường đời của họ, đã chờ đợi họ trở lại cho đến ngày hôm nay.