Kathmandu - Đối với các lãnh đạo tôn giáo Hồi giáo, Kitô giáo, Ấn giáo và đạo Ba'hai ở Nepal, ngày tưởng niệm 11-9 là một cơ hội để thúc đẩy hòa bình và hòa hợp, giữa các tôn giáo khác nhau và chống lại tất cả các hình thức của chủ nghĩa cực đoan tôn giáo.
Vào ngày tưởng niệm lần thứ 10 của cuộc tấn công chống lại Tòa Tháp Đôi, các lãnh đạo tôn giáo kêu gọi chính quyền và người dân Nepal hãy làm việc với nhau, để biến Nepal thành một nhà nước thế tục, nơi mà tất cả các tôn giáo được tôn trọng.
Shamin Ahamad, một người Hồi giáo, nói rằng đối với tất cả người Hồi giáo tin vào hòa bình và đối thoại, ngày 11-9 tượng trưng cho một sự sỉ nhục. Ông phát biểu: “Trong ít năm qua, một nhóm thiểu số cực đoan nhỏ đã phổ biến một ý tưởng sai lầm về đạo Hồi. Cộng đồng Hồi giáo của Nepal đã luôn luôn chống khủng bố".
Theo ông Nazrul Hussein, Tổng thư ký của Hội đồng liên tôn Nepal, cuộc tấn công bi thảm chống Tòa Tháp Đôi đã làm cho các tôn giáo khác nhau của Nepal xích lại gần nhau hơn. Trích dẫn bài phát biểu ngày hôm qua của Đức giáo hoàng tại Ancona, ông nói rằng thách thức ngày hôm nay "là tạo ra sự đoàn kết tôn giáo", để duy trì sự gần gũi ấy, thông qua giáo dục hòa bình và đối thoại liên tôn.
Damordar Pandey, một lãnh đạo cấp cao của Ấn Độ giáo, đồng ý như thế. Đối với ông, đối thoại và hiểu biết lẫn nhau là con đường duy nhất cho sự hòa hợp giữa người Hồi giáo, Kitô hữu và người Ấn giáo.
Isu Jung Karki, một Kitô hữu và điều phối viên của Phong trào Bảo vệ thế tục liên tôn, lưu ý rằng, với tư cách là một quốc gia, Nepal được chúc phúc nhiều. Ông giải thích, trái với các quốc gia châu Á khác, bị xâu xé bởi hận thù cộng đồng, ở Nepal "mọi người cởi mở hơn và chấp nhận các tôn giáo khác. Chúng ta phải chăm sóc các hạt giống hiện có của lòng khoan dung và chống lại các túi của chủ nghĩa cực đoan, nhằm thúc đẩy một nhà nước thế tục."
Người Ấn giáo, người Hồi giáo, Kitô hữu, Phật tử và người đạo Ba'hais đã sống cạnh nhau trong nhiều thế kỷ. Sự sụp đổ của chế độ quân chủ vào năm 2006 và sự thành lập một nhà nước thế tục đã củng cố mối quan hệ của họ. Tuy nhiên, đất nước đã phải đối phó với mối đe dọa của khủng bố kể từ sau đó, đặc biệt là từ người Ấn giáo.
Trong khoảng thời gian từ năm 2006 đến năm 2009, một nhóm Ấn giáo cực đoan tự xưng là Quân đội phòng vệ Nepal đã kêu gọi Nhà vua trở lại cầm quyền. Nhóm cũng đã thực hiện các cuộc tấn công chống lại các nhà thờ và đền thờ Hồi giáo. Các vụ tấn công tồi tệ nhất là những cuộc tấn công năm 2008, chống lại đền thờ Hồi giáo Birantnagar, và cuộc tấn công năm 2009, chống lại Nhà thờ chánh tòa Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời của Công giáo ở Kathmandu. (AsiaNews 12-9-2011)
Shamin Ahamad, một người Hồi giáo, nói rằng đối với tất cả người Hồi giáo tin vào hòa bình và đối thoại, ngày 11-9 tượng trưng cho một sự sỉ nhục. Ông phát biểu: “Trong ít năm qua, một nhóm thiểu số cực đoan nhỏ đã phổ biến một ý tưởng sai lầm về đạo Hồi. Cộng đồng Hồi giáo của Nepal đã luôn luôn chống khủng bố".
Theo ông Nazrul Hussein, Tổng thư ký của Hội đồng liên tôn Nepal, cuộc tấn công bi thảm chống Tòa Tháp Đôi đã làm cho các tôn giáo khác nhau của Nepal xích lại gần nhau hơn. Trích dẫn bài phát biểu ngày hôm qua của Đức giáo hoàng tại Ancona, ông nói rằng thách thức ngày hôm nay "là tạo ra sự đoàn kết tôn giáo", để duy trì sự gần gũi ấy, thông qua giáo dục hòa bình và đối thoại liên tôn.
Damordar Pandey, một lãnh đạo cấp cao của Ấn Độ giáo, đồng ý như thế. Đối với ông, đối thoại và hiểu biết lẫn nhau là con đường duy nhất cho sự hòa hợp giữa người Hồi giáo, Kitô hữu và người Ấn giáo.
Isu Jung Karki, một Kitô hữu và điều phối viên của Phong trào Bảo vệ thế tục liên tôn, lưu ý rằng, với tư cách là một quốc gia, Nepal được chúc phúc nhiều. Ông giải thích, trái với các quốc gia châu Á khác, bị xâu xé bởi hận thù cộng đồng, ở Nepal "mọi người cởi mở hơn và chấp nhận các tôn giáo khác. Chúng ta phải chăm sóc các hạt giống hiện có của lòng khoan dung và chống lại các túi của chủ nghĩa cực đoan, nhằm thúc đẩy một nhà nước thế tục."
Người Ấn giáo, người Hồi giáo, Kitô hữu, Phật tử và người đạo Ba'hais đã sống cạnh nhau trong nhiều thế kỷ. Sự sụp đổ của chế độ quân chủ vào năm 2006 và sự thành lập một nhà nước thế tục đã củng cố mối quan hệ của họ. Tuy nhiên, đất nước đã phải đối phó với mối đe dọa của khủng bố kể từ sau đó, đặc biệt là từ người Ấn giáo.
Trong khoảng thời gian từ năm 2006 đến năm 2009, một nhóm Ấn giáo cực đoan tự xưng là Quân đội phòng vệ Nepal đã kêu gọi Nhà vua trở lại cầm quyền. Nhóm cũng đã thực hiện các cuộc tấn công chống lại các nhà thờ và đền thờ Hồi giáo. Các vụ tấn công tồi tệ nhất là những cuộc tấn công năm 2008, chống lại đền thờ Hồi giáo Birantnagar, và cuộc tấn công năm 2009, chống lại Nhà thờ chánh tòa Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời của Công giáo ở Kathmandu. (AsiaNews 12-9-2011)