69. TIỀN CÔNG NHUỘM VẢI

Người nọ mua một xấp vải, và bỏ ra một trăm năm mươi xu tiền, đến tiệm nhuộm thành màu xanh giá tiền phải trả là ba trăm xu tiền.

Nhuộm xong, đã qua một năm mà không thấy người ấy đến lấy vải về, chủ tiệm nhuộm bèn đến chỗ ở của chủ xấp vải và hỏi:

- “Anh mắc nợ tôi ba trăm xu lâu rồi sao không trả?! Tôi phải đến quan phủ cáo tội anh !”

Người chủ xấp vải quỳ xuống đất van xin:

- “Xấp vải của tôi trị giá là một trăm năm mươi xu tiền, tôi lại bỏ ra thêm một trăm năm mươi xu tiền nữa, như thế có thể tha thứ cho tôi được chứ?

Ông chủ tiệm nhuộm cầm được tiền trong tay mới đi về.

(Tiếu tiếu lục)

Suy tư 69:

Đem vải đi nhuộm màu xanh thì nhất định vải phải là màu trắng, bởi vì khó mà nhuộm màu đen thành màu xanh, khi nhuộm xong rồi thì không lấy về được vì hết tiền.

Có một vài người Ki-tô hữu đem cuộc sống bình an hạnh phúc của mình đi nhuộm thành màu đen, bằng những đua đòi không phù hợp với tinh thần Phúc Âm; lại có những thanh niên nam nữ tương lai đẹp như mơ, tâm hồn hướng thiện, nhưng lại đem đời mình nhuộm thành màu đen màu đỏ theo đua đòi cái gọi là “thời thượng” của xã hội, nên tâm hồn trắng tinh của họ trở thành đen tối khó mà làm trắng lại được...

Vải trắng đã nhuộm đen nhuộm đỏ rồi thì không thể nào làm lại cho trắng được, nhưng việc mà con người không thể làm thì Thiên Chúa lại làm được, Ngài nói như thế này:

“Tội các ngươi, dầu có đỏ như son,

cũng ra trắng như tuyết;

có thẫm tựa vải điều, cũng hóa trắng như bông...” (Is 1, 18).


Hạnh phúc thay người nghe và tin lời này của Thiên Chúa...

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


----------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info