MẢNH ĐẤT CỦA NHỮNG HẠT MẦM BÍ ẨN
“Nếu các con không hoá nên như trẻ nhỏ, các con sẽ không được vào Nước Trời!”.
Kính thưa Anh Chị em,
Thật ngạc nhiên, dường như mỗi khi nói đến Nước Trời, Chúa Giêsu nghĩ ngay đến một em bé! Các bài đọc ngày lễ kính thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu, ‘một em bé’, Mẹ Giáo Hội cũng không thoát được ý nghĩ tốt lành đó. Nước Trời là một bí ẩn! Và một em bé, như Têrêxa, cũng là một bí ẩn; đúng hơn, là một ‘mảnh đất của những hạt mầm bí ẩn!’.
Bài đọc Isaia hôm nay mô tả người “Mẹ Sion”, tức Giêrusalem, nói lên tình yêu Thiên Chúa dành cho dân Ngài. Têrêxa mất mẹ lúc 4 tuổi, mất luôn ‘người mẹ thứ hai’ lúc 9 tuổi khi chị Pauline vào dòng; sau đó, èo uột, Têrêxa chỉ “như một cọng hành”. May thay, cảm nhận được tình yêu mẫu tử của Thiên Chúa, vốn như hạt mầm bí ẩn đầu tiên, cho phép Têrêxa “được bú sữa, được ẵm vào lòng và được nâng niu trên đầu gối”; Têrêxa đã “nhìn biết bàn tay Thiên Chúa” trên cuộc đời mình. Hạt mầm ấy càng bí ẩn khi Têrêxa trở thành một nữ tu Nhà Kín ở tuổi 15; cánh cửa tu viện đóng lại, và nó sẽ không bao giờ mở ra. Thế nhưng, lạ lùng thay! Cũng chính lúc cánh cửa tu viện đóng lại, thì cánh cửa tâm hồn Têrêxa lại mở ra. Như mảnh đất tốt, Têrêxa đón nhận và thánh hoá tất cả ‘Sương Trời Ân Sủng’ khi vừa cô đơn, vừa hạnh phúc hoà chan trong bốn bức tường; và tất cả đã trở thành những chuỗi hoa hồng toả hương tới tận thiên cung. Và dẫu kết thúc cuộc đời ngắn ngủi chỉ sau 9 năm, nhưng Têrêxa đã nên một ‘mảnh đất của những hạt mầm bí ẩn!’.
Hẳn Têrêxa sẽ không bao giờ được ai biết đến nếu không vâng lời mẹ Bề trên, chị ruột Agnes của mình, để viết nên “Một Tâm Hồn”. Đọc “Một Tâm Hồn”, chúng ta gặp thấy Têrêxa, “Một Bông Hoa Nhỏ”, không chỉ toả hương đơn sơ, phó thác, nhưng còn man mát cả những tham vọng, tự tôn, can đảm, thông minh, nghệ sĩ, lãng mạn, hài hước và cả bướng bỉnh. Đầy tham vọng, Têrêxa ước có thể bay lên mặt trời chói lọi Ba Ngôi; ví mình như một sinh vật nhỏ bé nhưng mang trong mình móng vuốt đại bàng thần thánh, “Em muốn yêu Ngài, không chỉ yêu bình thường mà yêu như các thánh, dám làm những chuyện ngông cuồng cho Ngài!”; “Ôi Giêsu, xin cho con được tử đạo trong lòng hay nơi thân xác; tốt hơn, cả hai!”. Như một người tình tha thiết, Têrêxa thả hồn rong ruổi theo Đấng Tình Quân, “Khi một tâm hồn để mình bị cuốn hút bởi những làn hương say đắm của Ngài, nó không chạy một mình; tất cả những người nó yêu đều được cuốn theo; vì tự nhiên, nó cuốn hút về Ngài!”. Như chú bọ ngựa vênh váo, Têrêxa sánh mình với cây cọ ba xu để Chúa làm nên những kiệt tác vĩ đại, chứ không chịu là những tác phẩm xoàng xĩnh, “Phần cây cọ, nó đâu có thể tự hào về một kiệt tác là do nó; nhưng nó biết, ‘Người Nghệ Sĩ’ không bối rối mà còn bỡn cợt với những khó khăn; và đôi khi, cần một dụng cụ yếu đuối và bất toàn như nó”.
Têrêxa thông minh, hài hước, và lắm tưởng tượng, “Archimède cần một điểm tựa bên ngoài để bẩy trái đất lên, ông không tìm ra! Các thánh thì khác, Chúa cho các ngài một điểm tựa là chính Ngài. Đòn bẩy là những kinh nguyện bốc cháy yêu thương, cầu nguyện là cách thức các thánh nâng vũ trụ lên và nâng cho tới ngày tận thế, ‘Các thánh tương lai’ cũng sẽ nâng!”. Cách nào đó, tham vọng làm thánh của Têrêxa cũng đã lộ ra khi Têrêxa nói đến “các thánh mai ngày!”. Têrêxa có những biện minh đơn sơ đến lạ lùng, “Con không nản chí vì những lỗi lầm của mình, vì trẻ con thường ngã luôn, nhưng vì chúng bé quá, nên không thấy đau mấy!”.
Anh Chị em,
“Trẻ con thường ngã luôn, nhưng không thấy đau mấy vì quá bé!”. Đó là những gì Lời Chúa nói với chúng ta trong ngày lễ hôm nay. Chấp nhận mình bé nhỏ, nhiều khuyết điểm, ít tài năng; nhiều thất bại, ít thành công; nhiều tội lỗi, ít thánh thiện… đó là những đòn bẩy nâng chúng ta lên khi chúng ta biết đặt điểm tựa đời mình vào Thiên Chúa. Chớ gì chúng ta thật sự biết Chúa và nhận ra mình để đặt trọn tin yêu vào Ngài; bấy giờ, chúng ta cũng là những ‘mảnh đất cho những hạt mầm bí ẩn’ mà Chúa Thánh Thần không ngừng gieo vãi trong các tâm hồn khiêm tốn, bé mọn thuộc trọn về Ngài. Như Têrêxa, mỗi người chúng ta cũng tham vọng bay lên chiêm ngắm ‘Mặt Trời’, bẩy lên thế giới tục luỵ bằng cầu nguyện; và với móng vuốt đại bàng thần thánh, chống lại tội lỗi và sự dữ. Được vậy, như Têrêxa, chúng ta tin yêu phó thác để cùng có thể hát lên tâm tình của Thánh Vịnh đáp ca, “Hồn con xin Chúa giữ gìn, nép mình bên Chúa an bình thảnh thơi!”.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, ước chi lòng con cũng là một ‘mảnh đất của những hạt mầm bí ẩn’ ân sủng của Chúa; Muốn được như thế, như Têrêxa, “Giữa lòng Hội Thánh, con cũng sẽ là tình yêu!”, Amen.
(Tgp. Huế)