27. KHÔNG CẤM ĂN KHÔNG

Có bốn người bán hẹ, bán tỏi, bán hành và bán rau cải bẹ cùng nhau mời khách, nhưng rau cải bẹ thì tồi tệ.

Sau đó ba người kia trốn người bán rau cải bẹ đi ăn cơm, người bán rau cải bẹ cũng vẫn tìm và cùng đi, ba người kia bàn tính chọc quê người bán rau cải bẹ.

Ngày nọ đang ăn cơm thì người bán rau cải bẹ tìm đến, ba người ấy bèn nói:

- “Mỗi người chúng ta dùng bản lãnh của mình để ra một câu thơ”.

Người bán hẹ nói trước:

- “Uống rượu của người lâu”.

Người bán tỏi nói:

- “Tính ra không thể làm”.

Người bán hành nói:

- “Người thông minh tự hiểu”.

Người bán rau cải bẹ cũng tiếp một câu:

- “Ăn không (trả tiền) sao lại cấm”.

(Tiếu Đảo)

Suy tư 27:

Bạn bè thân thiết mời nhau đi ăn là chuyện thường, nay người này mời, mai thì người khác, chẳng có gì là quá đáng, cái quá đáng là những người ấy trốn người bạn buôn bán làm ăn thua lỗ để đi ăn với nhau, vì sợ người ấy ăn mà không có tiền trả...

Con người thế gian thường đối xử với nhau như thế.

Nhưng Thiên Chúa thì không như thế, Ngài mời gọi tất cả mọi người đến dự tiệc Nước Trời mà không cần phải trả đồng xu nào, tiệc mà Ngài đã dọn sẵn mỗi ngày trong thánh lễ không phải như tiệc rượu hay hư mất của thế gian, nhưng là tiệc của sự sống đời đời bởi Mình Máu Thánh của Chúa Giê-su Ki-tô.

Đừng nên thánh một mình, nhưng hãy làm cho người khác cũng nên thánh nhờ vào việc làm gương sáng đầy yêu thương của mình, bởi vì không một vị thánh nào mà không có ảnh hưởng đến người khác.

Đó chính là mời bạn bè “ăn không” những việc lành thánh thiện mà chúng ta đã làm vậy...

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


-----------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

https://www.facebook.com/jmtaiby