RÓT ÁNH SÁNG

Mắt họ liền mở ra, nhưng Chúa Giêsu truyền cho họ rằng, “Coi chừng, đừng cho ai biết!”. Nhưng vừa ra đi, họ liền đồn danh tiếng Ngài trong khắp miền ấy”.

Nhìn ra Paris, ‘Kinh Thành Ánh Sáng’, từ một nhà thờ trên đồi Montmartre; chiều ngày 15/8/1534, Phanxicô Xaviê, nhà truyền giáo vĩ đại hôm nay Giáo Hội mừng kính, đã quỳ gối cạnh thánh Ignatiô Loyola và 5 sinh viên khác. Họ tuyên khấn khó nghèo, khiết tịnh và vâng lời Giáo Hoàng. Đó là ngày sinh của Dòng Tên! Sáu năm sau, từ Lisbon, linh mục trẻ Phanxicô Xaviê xuống tàu đi Ấn Độ, một chuyến đi không bao giờ trở về. Cuộc hải trình suốt 13 tháng trên một tàu buôn thật tàn khốc, nhưng Phanxicô vẫn cứng cáp như vỏ cây. Phanxicô sẽ đem ánh sáng, không phải ánh sáng văn minh Âu Châu, nhưng là ánh sáng Chúa Kitô, cho Ấn Độ, Nhật Bản; nhưng trước hết, Phanxicô đã ‘rót ánh sáng’ này cho những đồng hương Kitô hữu của mình, những người buôn bán nô lệ. Một tay họ quất các nô lệ bằng roi, và tay kia, đếm những lằn roi bằng tràng chuỗi Mân Côi!

Kính thưa Anh Chị em,

Thật trùng hợp, phụng vụ Lời Chúa hôm nay cũng nói đến việc ‘rót ánh sáng’. Isaia tuyên sấm về một viễn cảnh của thời Thiên Sai; ngày ấy, “Người điếc sẽ được nghe lời Sách Thánh, và từ bóng tối, mắt người mù sẽ được xem thấy”. Với Chúa Giêsu, lời sấm của Isaia trở thành hiện thực; Tin Mừng Matthêu tường thuật việc Ngài, vị Thiên Sai, đã mở mắt cho hai người mù! Và thật thú vị, Ngài nghiêm khắc bảo họ, “Coi chừng, đừng cho ai biết!”. Vậy tại sao Ngài căn dặn họ như thế?

Hẳn Chúa Giêsu biết rõ điều Ngài yêu cầu là một điều không thể! Mọi người đều biết những người đàn ông này trước kia bị mù, nay được Ngài mở mắt. Nhưng dẫu sao, thì Ngài cũng đã nói những lời ấy. Để hiểu tại sao, chúng ta phải tìm xem đâu là động cơ Ngài chữa lành họ. Việc Chúa Giêsu chữa lành những người mù chỉ vì một lý do duy nhất, đó là tình yêu Ngài dành cho họ. Họ kêu xin lòng thương xót, và Ngài tỏ lòng xót thương! Ngài tỏ lòng xót thương, đơn giản nhất có thể, cho họ thấy! Không vì lời khen ngợi và tán dương của công chúng; Ngài chỉ làm điều đó vì tình yêu!

Ngài cũng làm phép lạ này để dạy chúng ta rằng, Ngài không chỉ ‘rót ánh sáng’ cho hai người mù được nhìn thấy, nhưng còn có thể ‘rót ánh sáng’ vào chốn mù loà tăm tối trong tâm hồn mỗi người. Ngài muốn những người mù “tin Ngài”, “thấy Ngài”, để “biết Ngài là ai”; là Đấng Cứu Độ, Ánh Sáng Muôn Dân. Vì vậy, phép lạ này không chỉ để gia tăng lòng tin nơi dân chúng; nhưng cách nào đó, mang tính cá nhân nhiều hơn, sâu sắc hơn; nó được thực hiện để củng cố lòng tin của hai người đàn ông này. Chính Ngài đã nói với họ, “Các anh tin thế nào, thì hãy được như vậy!”.

Tuy nhiên, một chi tiết thú vị cần lưu ý ở đây là, những người mù không thể kìm được niềm vui khi nhận được quà tặng ánh sáng từ Chúa Giêsu. Họ đã khóc lên vì biết ơn; và không thể dồn nén được, họ phải chia sẻ câu chuyện của họ, “Vừa ra đi, họ liền đồn danh tiếng Ngài trong khắp miền ấy”. Và chúng ta có thể biết chắc, Chúa Giêsu không hề bị xúc phạm, cũng không phiền lòng về điều này; ngược lại là khác, Ngài xem đó như phản ứng cần thiết của đức tin. Hành động của Ngài can thiệp trong cuộc sống của họ khiến họ yêu mến Thiên Chúa nhiều hơn; và tự mình, họ trải nghiệm lòng biết ơn sâu sắc đối với Ngài. Vì thế, bất chấp lời cảnh báo nghiêm nghị, những người mù này không thể giữ im lặng về việc Chúa Giêsu đã ‘rót Ánh Sáng’, chính bản thân Ngài cho họ.

Anh Chị em,

Phanxicô Xaviê đã ra đi để ‘rót ánh sáng’ Chúa Kitô tận các dân tộc Á Châu; hai người mù sáng mắt, vừa ra đi, ‘rót ánh sáng’ lòng thương xót của Ngài cho khắp miền. Còn chúng ta thì sao? Chúng ta có thấy Chúa Giêsu đang tuôn đổ và bao phủ chúng ta bằng ánh sáng của Ngài trong cuộc sống, trong cộng đoàn, trong gia đình mình; để sau đó, đến lượt chúng ta, tìm cách lan toả niềm vui và tiếp tục ‘rót Ánh Sáng’ Giêsu cho những người khác? Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta thường xuyên làm chứng cho hành động và sự chữa lành của Chúa Giêsu và tìm cách cho phép người khác nhìn thấy tất cả những gì Thiên Chúa đã làm cho mình.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin cho con nhìn thấy ánh sáng tình yêu Chúa dành cho con; xin giúp con ra đi, ‘rót Ánh Sáng’ Giêsu cho anh chị em con, hầu mọi người có thể cất lên, “Chúa là nguồn ánh sáng và là ơn cứu độ của tôi” như lời Thánh Vịnh đáp ca hôm nay, nhất là trong Mùa Hồng Phúc này”, Amen.

(Tgp. Huế)