VÙNG TĂNG TRƯỞNG
“Lạy Thiên Chúa, con tin tưởng vào Ngài!”.
Kính thưa Anh Chị em,
Phụng vụ Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta ra khỏi ‘vùng an toàn’, vượt qua ‘vùng sợ hãi’, trải nghiệm ‘vùng học hỏi’ để đi đến ‘vùng tăng trưởng’, tức là đặt trọn vẹn niềm tin của mình vào Thiên Chúa, Đấng giàu ân sủng và xót thương. “Lạy Thiên Chúa, con tin tưởng vào Ngài!”, Thánh Vịnh đáp ca hôm nay là một lời tuyên xưng, cũng là một lời cảm tạ thốt ra từ cõi lòng của những con người đã vượt qua tiến trình đòi hỏi nhiều can đảm để đạt tới ‘vùng tăng trưởng’ đó.
Bài đọc Sáng Thế cống hiến cho chúng ta một trong những giấc điệp đáng nhớ nhất của Cựu Ước, đó là giấc mơ của tổ phụ Giacóp. Trong Thánh Kinh, một trong những cách thức Thiên Chúa nói với con người là qua những giấc mơ họ có được. Giacóp đã phải rời khỏi Bersabê, ‘vùng an toàn’ của mình, để sang thành Haran, ‘vùng sợ hãi’, một nơi lạ nước lạ cái; giữa đường, ông mệt lả; tựa đầu trên một hòn đá và ngủ thiếp đi. Giấc mơ đã đến với ông, đó là một chiếc thang vươn cao giữa trời và đất; trên đó, sứ thần Thiên Chúa lên lên, xuống xuống. Tỉnh dậy, Giacóp nói, “Quả thực, Chúa ngự nơi này mà tôi không biết!”, “Đây chẳng khác gì đền của Thiên Chúa và cửa thiên đàng!” cũng là ngưỡng của ‘vùng tăng trưởng’, nơi Thiên Chúa, Đấng tái tạo bình an, hứa ban cho ông một dòng dõi đông như sao trời, nhiều như cát biển, cũng là điều Ngài đã hứa cho tổ tiên ông.
Trong Tin Mừng hôm nay, một người đàn ông và một phụ nữ tiếp cận ‘vùng tăng trưởng’ Giêsu theo những cách thức rất khác nhau, một công khai, một chùng lén; ấy thế, hai con người này đã gặp được lòng thương xót của Thiên Chúa khi họ chấp ra khỏi ‘vùng an toàn’ của mình; họ đã trải nghiệm sâu sắc về sự hiện diện cứu sống và chữa lành của Chúa Giêsu một cách tuyệt vời. Theo Marcô và Luca, đây là Giairô, một viên trưởng hội đường; và một phụ nữ có tình trạng thể chất mà vì đó, bà buộc phải tự loại mình ra khỏi hội đường. Tin Mừng nói, ông này đến sụp lạy dưới chân Chúa Giêsu và thưa lên, “Lạy Ngài, con gái tôi vừa mới chết, nhưng xin Ngài đến đặt tay trên nó, thì nó sẽ được sống!”. Ông đã ra khỏi ‘vùng an toàn’ của mình để lăn xả đến với Chúa Giêsu. Vùng an toàn của ông là uy tín, thế giá mà địa vị của ông đã sắm sẵn; với thanh danh của ông, hẳn ông đã có các thầy thuốc giỏi nhất, các nơi chữa bệnh tốt nhất. Thế nhưng, tất cả xem ra không phải là an toàn cho mạng sống của con gái ông. Đúng thế, con gái ông đã chết, và giờ đây ông chỉ biết chạy đến ‘ném mình’ dưới chân Chúa Giêsu, chỗ an toàn duy nhất và nhờ đó, ông đã được lại con. Cũng thế, với người phụ nữ bị bệnh băng huyết; có thể bà là một người giàu có, cũng có thể bà đã tiêu tốn nhiều với các thầy thuốc giỏi nhất. Thế nhưng, xem ra bà cũng bất lực với những gì mà mười hai năm qua bà nghĩ là an toàn. Giờ đây, bà đến với Chúa Giêsu ‘một cách an toàn nhất’, “Bà thầm nghĩ, nếu tôi được chạm đến áo Ngài thôi, tôi sẽ được khỏi”. Quả vậy, bà được toại nguyện, “Này con, hãy vững lòng. Đức tin của con đã cứu thoát con!”. Bà được khỏi bệnh và đức tin bà, nay lớn lên hơn trong ‘vùng tăng trưởng’.
Anh Chị em,
Trong cuộc sống, không ai trong chúng ta được miễn trừ ‘một sự chết chóc hay một tật bệnh’ nào đó như trải nghiệm của hai nhân vật hôm nay. Vậy mà, không ít người vẫn cảm thấy yên ổn trong một ‘vùng an toàn’ nào đó của mình. Đó có thể là một gia đình thế giá, một tài sản đáng kể trong nhà băng, một địa vị đủ cả chức lẫn quyền… hay một ‘vùng an toàn’ mang tính đạo đức hơn khi tôi sáng lễ chiều kinh, không mất lòng ai và hay làm phúc bố thí; hoặc cũng có thể đáng lo hơn, khi tôi sống trong một tình trạng tội lỗi nào đó nhưng lương tâm đã thoả hiệp với một ‘vùng an toàn’ giả hiệu. Vậy mà, tất cả dường như chẳng an toàn chút nào. Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta thoát khỏi những ‘vùng kéo xuống’ đó, vượt qua sợ hãi để đến với ‘vùng tăng trưởng’ Giêsu. Ngài là chiếc thang nối trời với đất; nơi Ngài, chúng ta không chỉ chạm ngưỡng, nhưng ở trong thiên đàng. Trong nhà chầu Thánh Thể, Ngài mời gọi chúng ta lui tới, lên xuống trong Ngài… để được cứu sống và chữa lành. Ngài là ‘vùng tăng trưởng’ an toàn nhất đến muôn đời; đời này và đời sau.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa Giêsu, đôi khi con cảm thấy tê liệt vì những vấn đề của mình, xin lôi con thẳng đến ‘vùng tăng trưởng’ là chính Chúa, nơi niềm tin và hy vọng của con được thắp sáng. Hãy để con thực sự tin rằng, Chúa đang thống trị thế giới, thống trị sự sống và cả sự chết”, Amen.
(Tgp. Huế)
“Lạy Thiên Chúa, con tin tưởng vào Ngài!”.
Điều gì đang chờ đợi bạn ở bên ngoài vùng an toàn? Theo Darius Foroux, khi thoát khỏi ‘Vùng An Toàn, Comfort zone’, bạn sẽ bước vào ‘Vùng Sợ Hãi, Fear zone’ và ‘Vùng Học Hỏi, Learning zone’, trước khi đến với ‘Vùng Tăng Trưởng, Growth zone’. Nghiên cứu cho biết, có đến 80% người trên thế giới ở mãi trong ‘Vùng An Toàn’; chỉ 20% số còn lại nằm trong 3 vùng kế tiếp; càng ra phía ngoài, số người càng giảm. Nói cách khác, chỉ có một số rất ít có thể đạt đến ‘Vùng Tăng Trưởng’.
Kính thưa Anh Chị em,
Phụng vụ Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta ra khỏi ‘vùng an toàn’, vượt qua ‘vùng sợ hãi’, trải nghiệm ‘vùng học hỏi’ để đi đến ‘vùng tăng trưởng’, tức là đặt trọn vẹn niềm tin của mình vào Thiên Chúa, Đấng giàu ân sủng và xót thương. “Lạy Thiên Chúa, con tin tưởng vào Ngài!”, Thánh Vịnh đáp ca hôm nay là một lời tuyên xưng, cũng là một lời cảm tạ thốt ra từ cõi lòng của những con người đã vượt qua tiến trình đòi hỏi nhiều can đảm để đạt tới ‘vùng tăng trưởng’ đó.
Bài đọc Sáng Thế cống hiến cho chúng ta một trong những giấc điệp đáng nhớ nhất của Cựu Ước, đó là giấc mơ của tổ phụ Giacóp. Trong Thánh Kinh, một trong những cách thức Thiên Chúa nói với con người là qua những giấc mơ họ có được. Giacóp đã phải rời khỏi Bersabê, ‘vùng an toàn’ của mình, để sang thành Haran, ‘vùng sợ hãi’, một nơi lạ nước lạ cái; giữa đường, ông mệt lả; tựa đầu trên một hòn đá và ngủ thiếp đi. Giấc mơ đã đến với ông, đó là một chiếc thang vươn cao giữa trời và đất; trên đó, sứ thần Thiên Chúa lên lên, xuống xuống. Tỉnh dậy, Giacóp nói, “Quả thực, Chúa ngự nơi này mà tôi không biết!”, “Đây chẳng khác gì đền của Thiên Chúa và cửa thiên đàng!” cũng là ngưỡng của ‘vùng tăng trưởng’, nơi Thiên Chúa, Đấng tái tạo bình an, hứa ban cho ông một dòng dõi đông như sao trời, nhiều như cát biển, cũng là điều Ngài đã hứa cho tổ tiên ông.
Trong Tin Mừng hôm nay, một người đàn ông và một phụ nữ tiếp cận ‘vùng tăng trưởng’ Giêsu theo những cách thức rất khác nhau, một công khai, một chùng lén; ấy thế, hai con người này đã gặp được lòng thương xót của Thiên Chúa khi họ chấp ra khỏi ‘vùng an toàn’ của mình; họ đã trải nghiệm sâu sắc về sự hiện diện cứu sống và chữa lành của Chúa Giêsu một cách tuyệt vời. Theo Marcô và Luca, đây là Giairô, một viên trưởng hội đường; và một phụ nữ có tình trạng thể chất mà vì đó, bà buộc phải tự loại mình ra khỏi hội đường. Tin Mừng nói, ông này đến sụp lạy dưới chân Chúa Giêsu và thưa lên, “Lạy Ngài, con gái tôi vừa mới chết, nhưng xin Ngài đến đặt tay trên nó, thì nó sẽ được sống!”. Ông đã ra khỏi ‘vùng an toàn’ của mình để lăn xả đến với Chúa Giêsu. Vùng an toàn của ông là uy tín, thế giá mà địa vị của ông đã sắm sẵn; với thanh danh của ông, hẳn ông đã có các thầy thuốc giỏi nhất, các nơi chữa bệnh tốt nhất. Thế nhưng, tất cả xem ra không phải là an toàn cho mạng sống của con gái ông. Đúng thế, con gái ông đã chết, và giờ đây ông chỉ biết chạy đến ‘ném mình’ dưới chân Chúa Giêsu, chỗ an toàn duy nhất và nhờ đó, ông đã được lại con. Cũng thế, với người phụ nữ bị bệnh băng huyết; có thể bà là một người giàu có, cũng có thể bà đã tiêu tốn nhiều với các thầy thuốc giỏi nhất. Thế nhưng, xem ra bà cũng bất lực với những gì mà mười hai năm qua bà nghĩ là an toàn. Giờ đây, bà đến với Chúa Giêsu ‘một cách an toàn nhất’, “Bà thầm nghĩ, nếu tôi được chạm đến áo Ngài thôi, tôi sẽ được khỏi”. Quả vậy, bà được toại nguyện, “Này con, hãy vững lòng. Đức tin của con đã cứu thoát con!”. Bà được khỏi bệnh và đức tin bà, nay lớn lên hơn trong ‘vùng tăng trưởng’.
Anh Chị em,
Trong cuộc sống, không ai trong chúng ta được miễn trừ ‘một sự chết chóc hay một tật bệnh’ nào đó như trải nghiệm của hai nhân vật hôm nay. Vậy mà, không ít người vẫn cảm thấy yên ổn trong một ‘vùng an toàn’ nào đó của mình. Đó có thể là một gia đình thế giá, một tài sản đáng kể trong nhà băng, một địa vị đủ cả chức lẫn quyền… hay một ‘vùng an toàn’ mang tính đạo đức hơn khi tôi sáng lễ chiều kinh, không mất lòng ai và hay làm phúc bố thí; hoặc cũng có thể đáng lo hơn, khi tôi sống trong một tình trạng tội lỗi nào đó nhưng lương tâm đã thoả hiệp với một ‘vùng an toàn’ giả hiệu. Vậy mà, tất cả dường như chẳng an toàn chút nào. Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta thoát khỏi những ‘vùng kéo xuống’ đó, vượt qua sợ hãi để đến với ‘vùng tăng trưởng’ Giêsu. Ngài là chiếc thang nối trời với đất; nơi Ngài, chúng ta không chỉ chạm ngưỡng, nhưng ở trong thiên đàng. Trong nhà chầu Thánh Thể, Ngài mời gọi chúng ta lui tới, lên xuống trong Ngài… để được cứu sống và chữa lành. Ngài là ‘vùng tăng trưởng’ an toàn nhất đến muôn đời; đời này và đời sau.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa Giêsu, đôi khi con cảm thấy tê liệt vì những vấn đề của mình, xin lôi con thẳng đến ‘vùng tăng trưởng’ là chính Chúa, nơi niềm tin và hy vọng của con được thắp sáng. Hãy để con thực sự tin rằng, Chúa đang thống trị thế giới, thống trị sự sống và cả sự chết”, Amen.
(Tgp. Huế)