86. MỘT CHỮ TIẾU LÂM

Trần Quân Hựu là học trò ở Dương Châu, thích nói chuyện tiếu lâm, Thái tổ hoàng đế rất thích ông ta, một lần nọ, ra lệnh cho anh ta nói một chữ để cười, Trần Quân Hựu xin hạn cho một ngày.

Anh ta đi tìm mười mấy người mù hát tuồng, giả thánh chỉ của hoàng đế cho mời họ vào tiếp kiến.

Qua ngày thứ hai, mười mấy người mù đánh đàn tì bà nghe triệu tập thì đi nhanh đến, Quân Hựu dẫn họ đi tiếp kiến hoàng đế, khi đến nơi lan can cầu Kim Thủy, thì Quân Hựu hô một tiếng lớn:

- “Bái !”

Mười mấy người mù vội vàng quỳ xuống lạy, có mấy người mù rơi vào trong hồ nước, Thái tổ thấy vậy thì không dám cười.

(Tiếu tiếu lục)

Suy tư 86:

Ác tâm nhất là nhạo báng người tàn tật, độc ác nhất là lấy người tàn tật ra làm trò cười cho thiên hạ, bởi vì đó là những việc làm bởi ma quỷ mà ra và làm tổn thương rất lớn đến tâm hồn của người tàn tật bất hạnh...

Đức Chúa Giê-su không ngần ngại nói rằng: thà mất một tay, mất một con mắt, mất một chân.v.v...( M1 18, 8-11) tức là thà bị tàn tật để vào Nước Trời, còn hơn lành lặn thân xác mà bị phạt trong hỏa ngục.

Dùng người mù để làm trò cười cho vua chúa, nhưng vua chúa dù ham vui cũng không dám cười vì trò chơi tàn nhẫn ấy, huống gì là người Ki-tô hữu môn đệ của Đức Chúa Giê-su !

Ai có tai thì hãy nghe !

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


-----------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info