GIỮA LÒNG THUYỀN
“Sao các con sợ hãi thế? Các con không có đức tin ư?”
“Bão Trên Biển Hồ Galilê”, “The Storm on the Sea of Galilee”, là một kiệt tác sơn dầu gần 400 tuổi của Rembrandt, tác phẩm vẽ về biển duy nhất của ông! Tiếc thay, nó bị đánh cắp năm 1990, đến nay, vẫn biệt vô âm tín. Người nghệ sĩ mô tả khoảnh khắc một số môn đệ cầu cứu Chúa Giêsu khi thuyền họ sắp chìm; số khác, cật lực chống chọi với sóng gió; số khác, co rúm vì sợ hãi, hoặc lùi về mạn thuyền. Tác giả đã vẽ chính mình, môn đệ thứ 13, vào bức tranh. “Từ ‘giữa lòng thuyền’ Ngài nhận ra tôi!”; Rembrandt muốn tâm sự, “Bạn sẽ ở đâu trong cảnh này?”
Kính thưa Anh Chị em,
“Từ ‘giữa lòng thuyền’ Ngài nhận ra tôi!”, Ngài trấn an tôi, “Sao các con sợ hãi thế?” Thật thú vị, Lời Chúa hôm nay nói đến những cơn bão cuộc đời, chủ đề cho danh hoạ xứ tu líp kiến tạo một kiệt tác. Đó là cơn bão hất tung con thuyền Giáo Hội, dập vùi thuyền đời Đavít, cũng là cơn bão muốn nhấn chìm thuyền đời mỗi người chúng ta. Trong hỗn mang này, tôi sẽ ở đâu? Tôi có lắng đọng tâm hồn đủ để nghe được lời trách yêu của Ngài, “Các con không có đức tin ư?”
Tin Mừng hôm nay là một hình ảnh hữu hiệu của Giáo Hội, một con thuyền phải vượt qua bão tố và đôi khi, dường như sắp lật úp. Điều cứu lấy Giáo Hội không phải là kỹ năng và lòng dũng cảm của thuỷ thủ đoàn, mà là niềm tin! Niềm tin cho phép Giáo Hội bước đi, ngay cả trong bóng tối, giữa những khó khăn. Niềm tin cho chúng ta sự chắc chắn về sự hiện diện của Chúa Giêsu ở ‘giữa lòng thuyền’; tay Ngài sẽ nắm lấy để kéo chúng ta khỏi nguy biến. Chúng ta đều ở trên con thuyền này, và cảm thấy yên tâm ở đây, dù có những hạn chế và yếu nhược của mỗi người. Chúng ta được an toàn khi mỗi người sẵn sàng quỳ gối trước Giêsu, Đấng Cứu Độ duy nhất.
Trong câu chuyện này, các tông đồ chỉ tập trung vào một điều, họ sắp chết! Thế nhưng, qua tất cả, Chúa Giêsu đang có đó, đang chờ một ai đó đánh thức. Và khi được đánh thức, Ngài sẽ trả lại một sự yên tĩnh hoàn hảo! Điều này cũng đúng trong cuộc sống chúng ta. Chúng ta rất dễ bị dao động bởi những căng thẳng và khó khăn; chúng ta thường cho phép mình bị choáng ngợp bởi những vấn đề. Điều quan trọng là phải hướng mắt về Đấng ở ‘giữa lòng thuyền’. Hãy thấy Ngài đang ở đó, đợi chúng ta đánh thức. Ngài muốn mang lại yên tĩnh tuyệt đối cho linh hồn.
Quả vậy, chúng ta rất dễ chán nản trong cuộc sống, rất dễ dàng tập trung vào sự hỗn loạn chung quanh. Đó có thể là một lời nói cay nghiệt khó chịu từ người khác, một vấn đề gia đình, bất ổn dân sự, mối quan tâm tài chính, dịch bệnh, thất nghiệp… và ngay cả đó là một tội lỗi nghiêm trọng. Rất nhiều lý do để chúng ta rơi vào chiếc bẫy của sợ hãi, thất vọng, trầm cảm và lo lắng. Nhưng, có khi nào chúng ta tự hỏi tại sao Thiên Chúa cho phép những điều này xảy ra? Và khi được hỏi, “Lúc nào chúng ta gần Chúa nhất?” Ai trong chúng ta cũng sẽ trả lời, “Khi gặp đau khổ”. Như vậy, từ trải nghiệm bão tố của các môn đệ, Chúa Giêsu mang đến một thông điệp rõ ràng và thuyết phục rằng, Ngài, hiện thân của sự bình an đang ở ‘giữa lòng thuyền!’
Đavít, qua bài đọc hôm nay, là một ví dụ. Sau khi được Nathan nói cho biết tội của mình, Đavít đau buồn khóc lóc; vua không ăn không uống, một chỉ cậy trông vào Chúa, “Lạy Chúa Trời, xin tạo cho con một tấm lòng trong trắng”. Và Chúa đã thương thứ tha! Đó cũng là tâm tình của Thánh Vịnh đáp ca, một kiệt tác của một con người biết tìm về một Ai đó ‘giữa lòng thuyền’.
Anh Chị em,
Trong con thuyền Giáo Hội, cũng như con thuyền của cuộc đời mỗi người, luôn có Chúa Giêsu. Ngài không bao giờ rời được chúng ta, bởi tên của Ngài là Emmanuel; căn tính của Ngài là Cứu Độ. Đừng sợ khi phải đánh thức Ngài. Chúng ta cần ghi nhớ, Chúa Kitô có sự chiến thắng cuối cùng. Ngài cho phép những khó khăn xảy đến để chúng ta có thể trưởng thành hơn khi biết phó mình cho Ngài. Khi cuộc sống đau khổ và vô nghĩa, chúng ta cần đào sâu đức tin vào Đấng đã chiến thắng tội lỗi và sự chết. Ngài sẽ viết chương cuối cùng cuộc đời mỗi người; Ngài sẽ đưa chúng ta cập bến an toàn. Chúng ta có thể củng cố niềm tin của mình vào Ngài ngày một hơn bằng cách để mắt đến những lời hứa và sự hiện diện của Ngài ‘giữa lòng thuyền’. Chúng ta không thể an toàn hơn khi trao cho Ngài toàn quyền kiểm soát vận mệnh con thuyền đời mình.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xin tạo cho con một tấm lòng trong trắng, để con có thể nhận ra Ngài ‘giữa lòng thuyền’ của cuộc đời con; ngõ hầu, con biết quỳ gối trước Ngài, Đấng luôn nhìn đến con”, Amen.
(Tgp. Huế)