NGẮM GIA ĐÌNH CHÚA GIÊSU
VÀ NHÌN LẠI GIA ĐÌNH TA
Để làm người, Chúa Giêsu, Đấng là Ngôi Hai Thiên Chúa, đã chọn cách làm con, sống như mọi người con trong gia đình. Chúa là con trong tay Đức Mẹ, trong tay thánh Giuse. Người đã để cha mẹ của mình săn sóc, bồng ẵm, cho bú mớm, nuôi dưỡng và lớn lên trong tay cha mẹ mình. Chúa làm con “hoàn hảo” đến nỗi, không bao giờ Đức Mẹ và thánh Giuse phải ngậm ngùi, ngỡ ngàng vì bất chợt “thấy Chúa” hơn là “thấy con” nơi trẻ Giêsu của mình.
Chúa đã chọn cho mình một gia đình để làm người như tất cả chúng ta là người. Chúa đã sinh ra từ một gia đình để biến gia đình của Chúa thành kiểu mẫu cho mọi gia đình. Ơn thánh hóa trong gia đình của Chúa ngập tràn, để nói cùng mọi người rằng, gia đình nào biết để cho Chúa ngự trị, Chúa ở cùng, Chúa đồng hành, gia đình ấy cũng sẽ được Chúa chúc lành, được Chúa nâng đỡ và thánh hóa.
Chúa đã sinh ra từ một người mẹ rất thánh và chọn cho mình một người cha thánh thiện để dạy mọi thành viên trong gia đình hãy sống ơn gọi nên thánh, hãy dành tình yêu cho nhau thật chân thành, mọi nơi mọi lúc. Đó cũng là bài học dạy các gia đình: Đời sống thánh thiện được thể hiện qua từng nếp nghĩ, nếp làm, sẽ nâng cao giá trị gia đình, sẽ là nền tảng trong mọi quyết định của gia đình. Đó cũng là bài học về ơn nghĩa vợ chồng, tình yêu giữa cha mẹ và con cái, sự đùm bọc, quan tâm, lo lắng cho nhau không bao giờ được phép vắng bóng.
Hạnh phúc nơi gia đình của Chúa dạy tất cả các gia đình: hạnh phúc không xuất phát từ tiền của, danh vọng, nhưng xuất phát từ một đời sống cầu nguyện và thực thi thánh ý Thiên Chúa. Cuộc sống nơi gia đình Chúa, cũng giống như bao nhiêu gia đình trên thế giới: có đầy đủ những ngày mưa, những ngày nắng. Tai ương đã kéo về đe dọa từ khi những con người trong gia đình ấy còn chưa sống bên nhau. Chỉ có thánh ý Chúa là nổi bậc trong mọi quyết định, để giữ vững hạnh phúc mà thôi.
Bình an nơi gia đình của Chúa dạy các gia đình: Bình an không phải là “chăn ấm, nệm êm”, nhưng là bình an nội tâm gắn kết với thánh giá qua mọi chiều kích của cuộc sống. Bởi qua bao nhiêu thăng trầm, Đức Maria vẫn luôn ghi nhận từng biến cố và suy niệm trong lòng.
Thánh Cả Giuse cũng chỉ chống đỡ bằng thái độ trầm tư, thinh lặng và chìm đắm trong nguyện cầu. Chúa Giêsu càng lớn, càng thêm khôn ngoan, càng đầy ơn Thánh Thần để mãi trung thành với Thánh ý dù phải vượt thác băng ghềnh.
Ngày nay, nhiều cặp vợ chồng nói riêng, nhiều thành viên trong các gia đình nói chung, hết sức sai lầm khi tự biến mình thành những kẻ bị chôn vùi trong cám dỗ của kiếm tiền và vòng xoáy của công việc.
Họ biện minh bằng những bộn bề này tiếp nối lo toan kia. Từ đó, ngôi nhà của họ chẳng khác quán trọ qua đêm. Vợ chồng con cái chỉ trở về nhà để nghỉ ngơi, thậm chí không còn những bữa ăn chung, những buổi sinh hoạt gia đình...
Con cái lớn lên lúc nào không hay nên cả vợ lẫn chồng không thể cùng con chia sẻ những vui buồn trong sinh hoạt hằng ngày; không thể hiểu được con, nhất là không thể hiểu tâm sinh lý của con khi con bước vào tuổi mới lớn, là lứa tuổi có nhiêu biến động hơn hết mọi lứa tuổi...
Mải miết với công việc, mải miết cùng lý do cơm áo gạo tiền..., để rồi kết quả cuối cùng có khi thật ê chề, thật đau đớn: vợ chồng, con cái dần trở nên xa lạ, khó hiểu nhau, khó trao đổi và tâm sự cùng nhau. Từng thành viên trong gia đình, dù ở cạnh nhau, tự dưng trở nên xa vắng. Tương quan trong cùng một gia đình sao cứ lỏng lẻo và ngày càng lao dốc trong sự lỏng lẻo ấy.
Vì thế, chúng ta hãy luôn ghi nhớ, chỉ có gia đình mới là mái ấm hạnh phúc lớn nhất mà ta từng có. Chỉ có hạnh phúc gia đình mới là thứ quí giá nhất, lớn lao nhất của đời người. Chỉ có gia đình mới là chốn bảo vệ, nơi hun đúc nghị lực giúp ta vượt mọi khó khăn, mọi thách thức, mọi thăng trầm, mọi buồn vui của cả kiếp người...
Gia đình, nơi trú ngụ an toàn trong đời, không thể có bất cứ nơi nào bằng.
Gia đình, nơi duy nhất cho ta sự nghỉ ngơi sau bao nhiêu bôn ba, va chạm giữa chợ đời.
Gia đình, nơi của những tiếng cười, những lời ru không bao giờ phai nhạt trong tâm khảm đời người.
Gia đình, nơi mà những bữa cơm dù thiếu thốn hay đủ đầy, mãi theo từng bước chân của kẻ bắt đầu từ đó ra đi.
Gia đình, nơi từng con người học cách yêu thương, học quan tâm, chăm sóc người khác ngoài bản thân.
Gia đình, mái trường đầu tiên cho ta thành nhân, thành thân để có thể bước ra với đời mang theo cách sống, cách giao tiếp khi phải nhập cuộc vào xã hội.
Gia đình, nơi mà bất cứ lúc nào ta cũngcó thể quay về tìm chốn an nghỉ, tìm sức mạnh tinh thần cho mọi hoàn cảnh, thậm chí cả những hoàn cảnh suy sụp nhất của đời ta.
Hãy cử hành những giờ kinh, giờ cầu nguyện, giờ suy tôn Lời Chúa trong gia đình. Hãy luôn nhắc nhở nhau giữ gìn ơn Chúa bằng sự siêng năng cầu nguyện chung, riêng, cầu nguyện cho chính bản thân và cho nhau. Hãy thúc giục nhau cử hành thánh lễ, nhất là các thánh lễ Chúa nhật. Hãy cùng nhau siêng năng lãnh bí tích, nhất là bí tích hòa giải và Mình Thánh Chúa. Hãy thường xuyên hiến dâng gia đình mình cho Thiên Chúa, Dức Mẹ và thánh Giuse...
Các thành viên trong gia đình cần luôn gắn bó với nhau trong mọi hoàn cảnh, mọi điều kiện. Đừng bao giờ đánh mất gia đình bằng bất cứ hành động hay suy nghĩ dại dột nào. Bởi nếu tự đánh mất gia đình, ta đang tự đánh mất nguồn sống, chỗ dựa và sự trưởng thành bền bỉ, hiệu quả và hiện sinh nhất của đời ta.
VÀ NHÌN LẠI GIA ĐÌNH TA
Để làm người, Chúa Giêsu, Đấng là Ngôi Hai Thiên Chúa, đã chọn cách làm con, sống như mọi người con trong gia đình. Chúa là con trong tay Đức Mẹ, trong tay thánh Giuse. Người đã để cha mẹ của mình săn sóc, bồng ẵm, cho bú mớm, nuôi dưỡng và lớn lên trong tay cha mẹ mình. Chúa làm con “hoàn hảo” đến nỗi, không bao giờ Đức Mẹ và thánh Giuse phải ngậm ngùi, ngỡ ngàng vì bất chợt “thấy Chúa” hơn là “thấy con” nơi trẻ Giêsu của mình.
Chúa đã chọn cho mình một gia đình để làm người như tất cả chúng ta là người. Chúa đã sinh ra từ một gia đình để biến gia đình của Chúa thành kiểu mẫu cho mọi gia đình. Ơn thánh hóa trong gia đình của Chúa ngập tràn, để nói cùng mọi người rằng, gia đình nào biết để cho Chúa ngự trị, Chúa ở cùng, Chúa đồng hành, gia đình ấy cũng sẽ được Chúa chúc lành, được Chúa nâng đỡ và thánh hóa.
Chúa đã sinh ra từ một người mẹ rất thánh và chọn cho mình một người cha thánh thiện để dạy mọi thành viên trong gia đình hãy sống ơn gọi nên thánh, hãy dành tình yêu cho nhau thật chân thành, mọi nơi mọi lúc. Đó cũng là bài học dạy các gia đình: Đời sống thánh thiện được thể hiện qua từng nếp nghĩ, nếp làm, sẽ nâng cao giá trị gia đình, sẽ là nền tảng trong mọi quyết định của gia đình. Đó cũng là bài học về ơn nghĩa vợ chồng, tình yêu giữa cha mẹ và con cái, sự đùm bọc, quan tâm, lo lắng cho nhau không bao giờ được phép vắng bóng.
Hạnh phúc nơi gia đình của Chúa dạy tất cả các gia đình: hạnh phúc không xuất phát từ tiền của, danh vọng, nhưng xuất phát từ một đời sống cầu nguyện và thực thi thánh ý Thiên Chúa. Cuộc sống nơi gia đình Chúa, cũng giống như bao nhiêu gia đình trên thế giới: có đầy đủ những ngày mưa, những ngày nắng. Tai ương đã kéo về đe dọa từ khi những con người trong gia đình ấy còn chưa sống bên nhau. Chỉ có thánh ý Chúa là nổi bậc trong mọi quyết định, để giữ vững hạnh phúc mà thôi.
Bình an nơi gia đình của Chúa dạy các gia đình: Bình an không phải là “chăn ấm, nệm êm”, nhưng là bình an nội tâm gắn kết với thánh giá qua mọi chiều kích của cuộc sống. Bởi qua bao nhiêu thăng trầm, Đức Maria vẫn luôn ghi nhận từng biến cố và suy niệm trong lòng.
Thánh Cả Giuse cũng chỉ chống đỡ bằng thái độ trầm tư, thinh lặng và chìm đắm trong nguyện cầu. Chúa Giêsu càng lớn, càng thêm khôn ngoan, càng đầy ơn Thánh Thần để mãi trung thành với Thánh ý dù phải vượt thác băng ghềnh.
Ngày nay, nhiều cặp vợ chồng nói riêng, nhiều thành viên trong các gia đình nói chung, hết sức sai lầm khi tự biến mình thành những kẻ bị chôn vùi trong cám dỗ của kiếm tiền và vòng xoáy của công việc.
Họ biện minh bằng những bộn bề này tiếp nối lo toan kia. Từ đó, ngôi nhà của họ chẳng khác quán trọ qua đêm. Vợ chồng con cái chỉ trở về nhà để nghỉ ngơi, thậm chí không còn những bữa ăn chung, những buổi sinh hoạt gia đình...
Con cái lớn lên lúc nào không hay nên cả vợ lẫn chồng không thể cùng con chia sẻ những vui buồn trong sinh hoạt hằng ngày; không thể hiểu được con, nhất là không thể hiểu tâm sinh lý của con khi con bước vào tuổi mới lớn, là lứa tuổi có nhiêu biến động hơn hết mọi lứa tuổi...
Mải miết với công việc, mải miết cùng lý do cơm áo gạo tiền..., để rồi kết quả cuối cùng có khi thật ê chề, thật đau đớn: vợ chồng, con cái dần trở nên xa lạ, khó hiểu nhau, khó trao đổi và tâm sự cùng nhau. Từng thành viên trong gia đình, dù ở cạnh nhau, tự dưng trở nên xa vắng. Tương quan trong cùng một gia đình sao cứ lỏng lẻo và ngày càng lao dốc trong sự lỏng lẻo ấy.
Vì thế, chúng ta hãy luôn ghi nhớ, chỉ có gia đình mới là mái ấm hạnh phúc lớn nhất mà ta từng có. Chỉ có hạnh phúc gia đình mới là thứ quí giá nhất, lớn lao nhất của đời người. Chỉ có gia đình mới là chốn bảo vệ, nơi hun đúc nghị lực giúp ta vượt mọi khó khăn, mọi thách thức, mọi thăng trầm, mọi buồn vui của cả kiếp người...
Gia đình, nơi trú ngụ an toàn trong đời, không thể có bất cứ nơi nào bằng.
Gia đình, nơi duy nhất cho ta sự nghỉ ngơi sau bao nhiêu bôn ba, va chạm giữa chợ đời.
Gia đình, nơi của những tiếng cười, những lời ru không bao giờ phai nhạt trong tâm khảm đời người.
Gia đình, nơi mà những bữa cơm dù thiếu thốn hay đủ đầy, mãi theo từng bước chân của kẻ bắt đầu từ đó ra đi.
Gia đình, nơi từng con người học cách yêu thương, học quan tâm, chăm sóc người khác ngoài bản thân.
Gia đình, mái trường đầu tiên cho ta thành nhân, thành thân để có thể bước ra với đời mang theo cách sống, cách giao tiếp khi phải nhập cuộc vào xã hội.
Gia đình, nơi mà bất cứ lúc nào ta cũngcó thể quay về tìm chốn an nghỉ, tìm sức mạnh tinh thần cho mọi hoàn cảnh, thậm chí cả những hoàn cảnh suy sụp nhất của đời ta.
Hãy cử hành những giờ kinh, giờ cầu nguyện, giờ suy tôn Lời Chúa trong gia đình. Hãy luôn nhắc nhở nhau giữ gìn ơn Chúa bằng sự siêng năng cầu nguyện chung, riêng, cầu nguyện cho chính bản thân và cho nhau. Hãy thúc giục nhau cử hành thánh lễ, nhất là các thánh lễ Chúa nhật. Hãy cùng nhau siêng năng lãnh bí tích, nhất là bí tích hòa giải và Mình Thánh Chúa. Hãy thường xuyên hiến dâng gia đình mình cho Thiên Chúa, Dức Mẹ và thánh Giuse...
Các thành viên trong gia đình cần luôn gắn bó với nhau trong mọi hoàn cảnh, mọi điều kiện. Đừng bao giờ đánh mất gia đình bằng bất cứ hành động hay suy nghĩ dại dột nào. Bởi nếu tự đánh mất gia đình, ta đang tự đánh mất nguồn sống, chỗ dựa và sự trưởng thành bền bỉ, hiệu quả và hiện sinh nhất của đời ta.