Cô đơn phát xuất từ trong tim óc con người. Người đó dù sống chung với mọi người chung quanh vẫn cảm thấy cô đơn, buồn tẻ, bị bỏ rơi và nguy hiểm hơn nữa là cảm thấy bị ruồng bỏ. Đức Kitô có kinh nghiệm cô đơn và kinh nghiệm bị bỏ rơi. Ngài không muốn các môn đệ phải trải qua đau thương chính Ngài đã trải qua vì thế Đức Kitô tâm sự với môn đệ về việc Ngài về cùng Chúa Cha. Ngài hứa với các ông, Ngài ra đi nhưng không để các ông mồ côi (Gn 14:18). Kinh nghiệm cô đơn Đức Kitô trải qua chính là kinh nghiệm một mình sống trong hoang địa hoang vu (Lc 4:1-2). Kinh nghiệm cảm thấy bị bỏ rơi xảy ra khi Ngài đau thương quằn quại trên thập tự. Nó trống vắng đến độ chính Đức Kitô than thở lớn tiếng:

'Cha ơi, sao Cha đành bỏ con' Mt 27:47)?

Trong một số trường hợp khác, Đức Kitô cảm thấy cô đơn khi Ngài bị bắt, môn đệ hốt hoảng tháo chạy. Trong phiên xử, Đức Kitô một thân một mình, trơ trọi giữa bày lang sói hung hăng vu vạ, cáo gian, trong khi môn đệ như bày chiên lạc tan tác, không chủ chăn. Kinh nghiệm đau thương trên cho biết môn đệ cũng đau khổ, tan tác khi Đức Kitô dời các ông về cùng Chúa Cha. Đức Kitô an ủi môn đệ với hy vọng giảm bớt đau thương, lo lắng. Ngài hứa ban cho các ông món quà đặc biệt. Quà đó là Đấng Bảo Trợ được Chúa Cha nhân danh Đức Kitô sai đến cùng các môn đệ. Đức Kitô về cùng Chúa Cha, nhưng Ngài không vắng mặt nơi trần gian. Môn đệ không còn nhìn thấy con người Giêsu bằng xương, bằng thịt nữa, nhưng cảm nhận được sự hiện diện của Đức Giêsu Phục Sinh. Đó chính là Đấng Bảo Trợ, Thánh Thần Chúa hiện hữu trong cuộc đời Kitô hữu. Đấng Bảo Trợ đảm nhận trách vụ hướng dẫn, soi sáng môn đệ. Đấng Bảo Trợ soi sáng tâm hồn, giúp môn đệ hiểu sâu hơn, rõ hơn về những điều Đức Kitô hướng dẫn. Chính nhận thức này giúp môn đệ nhận ra chân trời mới, sứ vụ mới. Thành con người mới, các ông mạnh dạn rao giảng Tin Mừng Phục Sinh. Rao giảng với tất cả lòng tin, không phải chỉ nói suông; chính cuộc sống các ông là nhân chứng cho điều các ông rao giảng. Gian khổ, bắt bớ, tù đầy không làm các ông chùn bước. Các ông tin chết không còn là ngăn cách, chia lìa mà là biến đổi thân xác hư nát thành thân xác bất tử. Điều này xảy ra cho những ai sống và tin vào Đức Kitô Phục Sinh, Ngài sẽ ban trao sự sống trường sinh. Đây là một mặc khải mới. Tuần trước Đức Kitô trao cho các ông điều răn mới đó là

'Hãy yêu thương nhau như Thầy yêu thương anh em' Gn 13:34.

Tuần này Đức Kitô ban cho các ông một mặc khải mới đó là

'Ai yêu mến Thầy thì sẽ giữ lời Thầy, Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy'. Gn 14,23.

Điều này cho biết Kitô hữu không phải chỉ đón nhận Lời Chúa mà còn đón nhận Ba Ngôi Thiên Chúa đến trong tâm hồn. Đón nhận Đức Kitô và giáo huấn Ngài sẽ được Ba Ngôi ngự trị trong lòng. Điều này xảy ra bởi chính Thiên Chúa thực hiện. Thân xác người phàm không thể đón nhận Ba Ngôi. Thiên Chúa thực hiện điều ngoài khả năng nhận thức của con người. Mắt trần không đủ khả năng nhận biết Ba Ngôi hiện hữu trong ta, nhưng tâm linh cảm nhận tình yêu và bình an Ba Ngôi mang lại cho tâm hồn. Lời Chúa biến con người phàm tục thành Đền Thờ Ba Ngôi. Đền thờ đó chứa đựng tình yêu và bình an Đức Kitô ban. Kitô hữu sống tình yêu và bình an Chúa trong cuộc sống, tha nhân sẽ nhận ra Kitô hữu đó đích thực là môn đệ Đức Kitô. Sự khác biệt xảy ra bởi hành động và lời nói của họ được hướng dẫn bởi Ba Ngôi Thiên Chúa.

Bao lâu ta còn lắng nghe và yêu mến Đức Kitô, Ba Ngôi còn ngự trị trong tâm hồn. Điều này cho biết nơi đâu có Đức Kitô, nơi đó có Chúa Cha và Chúa Thánh Thần. Chúng ta xin ơn trung thành với Đức Kitô và giáo huấn Ngài, bởi đó là nơi Ngôi Cha và Thánh Thần ngự trị. Chỉ qua Đức Kitô, Kitô hữu mới có thể đón nhận Ba Ngôi.

TiengChuong.org

New Revelation

Loneliness is a problem which is buried deep in a person's mind and heart. A person lives amongst others and yet feels lonely. It is the feeling of being alone and forgotten, and worse of all, is the feeling of being abandoned. Loneliness is a devastating personal experience. Jesus had this personal experience, and He promised His disciples that they would not go through the same horrible experience of being abandoned which He had endured. He promised them, that He would not leave them orphan (Jn 14:18). His first personal experience of being alone was that which He endured in the wilderness (Lk 4:1-2). While hung on the cross, in His excruciating pain, the feeling of being abandoned by the Father became even more real. He cried out aloud to the Father:

'Father, why are you abandon me?' ( Mt 27:47).

On other occasions, the disciples ran away when He was arrested. In His trial, Jesus was alone in the court yard, surrounded by His enemies, while His apostles were scattered like sheep without a shepherd. Through these personal experiences, Jesus knew His disciples would suffer terribly when He returned to the Father. They would feel sad and lonely. To prevent this sad feeling from occurring, Jesus consoled them by promising to give them a special gift, The Advocate, Who the Father will send in His name to be with them.

Jesus is returning to the Father, but not totally absent from His disciples. His physical presence now becomes spiritual presence. The disciples meet Him through the Advocate, Who will teach, guide and be with them in their new journey. The Advocate would help them to deepen and broader what Jesus had taught them. This opened up before them a new horizon, and with a new understanding. They were fearless in their preaching; they preached with conviction and confidence in their language; hostility and hardship would not paralyse them as before, and death of this corruptible body is not a separation, but rather, a transformation into an incorruptible body to rise with Jesus. This understanding comes from the new revelation, when Jesus told them.

Last week, Jesus gave them a new commandment:

'Love one another as I have loved you' Jn 13,34.

This week He revealed,

'If anyone loves me he will keep my word and my Father will love him and we shall come to him and make our home with him'. Jn 14,23.

It reveals that a believer receives not just God's love in her/his heart, but s/he becomes a dwelling place for The Holy Trinity. Our physical body is unable to contain The Holy Trinity, and yet it is possible because it is the work of God; the Father comes to those who love Jesus and His word. The spiritual unity and co-dwelling is invisible for the world. We are incapable of seeing The Holy Trinity, but only feel the effects of God's love and peace in our hearts. They are the gifts Jesus gives to those who love Him. God's word in our hearts makes us bearers of God's love and peace. When we put God's gifts into action, they are visible signs of God's love and peace for the world, because the Father and the Son and the Spirit are active in us. When God's love and peace in us spreads to the world, people will recognize that we are Jesus' disciples.

The Holy Trinity dwells within us as long as we continue to embrace Jesus and His word. God comes to us because we say 'Yes' to Jesus. He invites us to love Him and His teaching because the Holy Trinity will come to us, because His love and His word become the dwelling place for The Holy Trinity.