89. NAM BẮC NÓI KHOÁC

Một người ở miền nam và một người ở miền bắc đều thích nói khoác, cả hai người đều ngưỡng một danh của nhau, nên không ngại đường xa vạn lý đến thăm nhau.

Người miền nam nói:

- “Nghe nói quê của anh rất lạnh, vậy thì lạnh đến mức độ nào?”

Người miền bắc cười nói:

- “Miền bắc rất lạnh, khi đi tiểu tiện thì đem theo cái gậy, bởi vì khi tiểu tiện là đóng băng, hễ đóng băng thì đánh, nếu không thì người và tường sẽ đóng băng với nhau một chỗ. Tắm trong bồn nước, ngay cả người cũng đóng băng trong bồn”.

Nói xong thì hỏi lại:

- “Nghe nói quê anh rất nóng, vậy thì nóng đến cở nào?”

Người miền nam cười nói:

- “Khi miền nam nóng, nếu lấy bánh mì bỏ trên tường thì lập tức chín ngay. Mùa hạ, có người đuổi heo trên phố, đi không bao xa thì thành heo luộc”.

Người miền bắc nói:

- “Heo biến thành như thế thì người đó làm sao chịu được?”

Người miền nam nói:

- “Thì người đó đã hóa thành tro bụi trước rồi !”

(Hi đàm lục)

Suy tư 89:

Nói khoác lác, nói láo trắng trợn, nói dối như thật mà vẫn có người ngưỡng mộ, thì đúng là khoác lác siêu đẳng.

Con người ta dễ tin những điều huyền hoặc hơn tin những điều thực tế; nghe những lời nói láo hơn nghe lời nói thật, cho nên trong cuộc sống cá nhân cũng như đời sống xã hội thường xảy ra những tệ nạn, và những câu chuyện dở khóc dở cười. Bởi vì không phải ai cũng nói được lời thật, nhưng phải là người có quyết tâm và có đời sống hướng thiện luôn kết hợp với Thiên Chúa.

Lời Chúa được “nổi tiếng” trên cả thế giới, chứ không hạn hẹp ở miền nam hay miền bắc, đó là sự thật.

Lời của Thiên Chúa là lời chân thật, lời đem lại hạnh phúc, trường sinh và bình an, nhưng xem ra có rất ít người Ki-tô hữu nghe và thực hành Lời Chúa, bởi vì con người ta luôn nghĩ đến vật chất danh vọng, nên Lời Chúa không còn chỗ trong tâm hồn của họ nữa, thật đáng tiếc và đáng buồn vậy !

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


--------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info