CUỘC SỐNG CHỈ LÀ MỘT CƠ HỘI NGẮN NGỦI
“Sao con thấy cái rác trong mắt anh em, mà không thấy cái đà trong mắt mình!”.
Nói đến sự điên rồ khi phán xét người khác, H. A. Ironside kể về một sự cố trong đời của một người có tên là Potter. “Ông ấy đi Âu châu trên một con tàu lớn; vào khoang của mình, ông còn thấy một người khác ở đó. Sau một hồi, ông tìm nhân viên, nhờ giữ hộ chiếc đồng hồ vàng và các vật giá trị khác trong két an toàn. Ông giải thích, “Nhìn ngoại hình người kia, tôi e rằng, anh ta không phải là người tốt”. Nhân viên nói, “Không sao đâu, thưa Đức Cha, tôi rất vui khi được chăm sóc chúng cho ngài. Người kia cũng vừa đến đây, gửi một số đồ, vì lý do tương tự!”.
Kính thưa Anh Chị em,
Câu chuyện xót xa trên và Lời Chúa hôm nay tiết lộ một sự thật, đó là xu hướng nhìn thấy những lỗi lầm ở người khác mà bản thân chúng ta có thể mắc phải; đang khi ‘cuộc sống chỉ là một cơ hội ngắn ngủi’ để trưởng thành trong sự thánh thiện, và giúp người khác sống thánh thiện! Chúa Giêsu nói, “Sao con thấy cái rác trong mắt anh em, mà không thấy cái đà trong mắt mình!”.
Đánh giá người khác đôi khi là trò tiêu khiển yêu thích của loài người! Thật dễ dàng để nhận ra lỗi lầm của người khác; điều đó có thể làm cho một người cảm thấy vượt trội! Tuy nhiên, tập trung vào lỗi lầm của người khác thường có thể khiến chúng ta mất tập trung khỏi những sai lỗi của mình. Tôi thường phàn nàn về điều gì và có thể phạm cùng một lỗi nào đó như người khác?
Chúa Giêsu không ngăn cản chúng ta tìm cách giúp người khác. Thực ra, việc sửa dạy là một hình thức bác ái, nếu, một chữ “nếu” rất lớn, được thực hiện một cách thánh thiện! Thật vậy, hướng dẫn những người không hiểu biết là một công việc thiêng liêng của lòng thương xót! Thật không may, vì lý do ‘trịch thượng’, chúng ta thường ‘lạnh lùng’ giữ im lặng và những người khác vẫn chìm trong tội lỗi. Chúa Giêsu không khuyến khích chúng ta thờ ơ khi đối mặt với lỗi lầm của người thân. Đối lập của tình yêu không phải là hận thù, mà là sự thờ ơ! Tôi có ngại hướng dẫn những người Chúa giao phó cho tôi, nhất là những người vốn sẽ ngạc nhiên khi lần đầu tiên trong đời có một ai đó nói cho họ sự thật về một ‘văn hoá xấu’ nào đó? Hay tôi cố im lặng để ‘giữ hoà khí’ để rồi, mặc cho người thân sống trong u minh với các tính hư nết xấu vốn đã hình thành một ‘nếp nhân cách?’. Đừng quên, ngày Phán Xét, mỗi người sẽ phải trả lẽ trước Chúa về tội thờ ơ; cuộc sống ngắn ngủi còn là cơ hội để giúp người khác sống thánh thiện!
Bài đọc Các Vua hôm nay cho thấy một sự trùng hợp thú vị, khi Thiên Chúa cũng trải nghiệm điều đó như chúng ta. Israel chạy theo tà thần, và Chúa đã cho họ các cơ hội, “Ngài dùng các tiên tri, các vị tiên kiến mà khuyến cáo Israel và Giuđa, ‘Các ngươi hãy cải tà quy chính!’. Nhưng họ không nghe; cứ cứng đầu cứng cổ như cha ông”. Và “Chúa đã nổi cơn thịnh nộ với Israel, đuổi họ khuất nhan thánh; chỉ còn lại chi tộc Giuđa”. Trong cơn cùng khốn, Israel thưa lên, “Lạy Chúa, xin ra tay cứu độ và đáp lời chúng con!”; đó cũng là tâm tình của Thánh Vịnh đáp ca.
Anh Chị em,
“Sao con thấy cái rác trong mắt anh em, mà không thấy cái đà trong mắt mình!”. Thiên Chúa kêu gọi chúng ta để nên thánh; những gì chúng ta làm hôm nay quyết định phần thưởng hoặc hình phạt vĩnh viễn mai ngày. Đó là lý do tại sao chúng ta phải đề phòng việc ngày càng quen lờn với lỗi lầm bản thân, đang khi lại khắt khe với anh chị em mình. Chúa không muốn chúng ta trở nên tầm thường, Ngài muốn chúng ta đấu tranh chống lại những điểm yếu của mình; sau đó, cầu nguyện, hy sinh, để giúp người khác nhận ra điểm yếu của họ. Cầu nguyện, phải, đừng quên cầu nguyện! Cách tốt nhất để loại bỏ một thói quen xấu là hình thành một thói quen tốt, thói quen nghĩ tốt cho người khác; và cách tốt nhất để giúp người khác nên tốt không chỉ là khuyên bảo nhưng còn là hy sinh, cầu nguyện và làm gương! Bởi lẽ, ‘cuộc sống chỉ là một cơ hội ngắn ngủi’ để trưởng thành trong sự thánh thiện, và giúp người khác sống thánh thiện!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xin giúp con trung thực nhận ra lỗi lầm của mình; để nhờ ơn Chúa, con được biến đổi. Từ đó, con có thể giúp người khác bằng gương sáng và lời cầu nguyện của con!”, Amen.
(Tgp. Huế)